Em Đã Yêu Anh Không Hề Hối Tiếc
Thơ: Lai Ka
Chiều êm đềm người đã tới thăm em
Mang niềm vui và tin yêu cùng đến
Em mỉm cười sau tháng ngày mỏi mệt
Hạnh phúc đầy lấp hết lối cô đơn.
Phố dịu dàng nhưng người dịu dàng hơn
Nắm tay em người thì thầm: "Rất nhớ"
Bờ vai gầy, em có người che chở
Em chẳng mong chẳng mơ ước gì nhiều.
Người nhẹ nhàng gọi hai tiếng người yêu
Em nhìn thấy nắng chiều trong đôi mắt
Khẽ ngượng ngùng siết tay người thật chặt
Cả thế gian trong đôi mắt người cười.
Có những điều chỉ đơn giản thế thôi
Nhưng em thấy cuộc đời mình thật đẹp
Muốn thì thầm và nói cho người biết
Em đã yêu, không hối tiếc điều gì.
__________________________________________
Yêu Em Anh Dám Không?
Anh có dám yêu một người như em?
Người như em bề ngoài không hấp dẫn
Da không trắng, không sành điệu hàng hiệu
Mà Chỉ đơn thuần mộc mạc chân quê
Anh có dám yêu một người như em?
Người như em nói chuyện không khéo léo
Chẳng được như những cô gái khác bên anh
Em ương bướng, hiếu thắng và cố chấp
Anh thấy sao nếu yêu em?
Người như em không thích những bữa ăn nhanh
Muốn tự tay vào bêp nấu những món….
Món anh thích, em thích và mình cùng thưởng thức.
Và một điều em muốn nói với anh
Em thích trẻ con, nếu chúng ta về chung một nhà
Em sẽ sinh cho anh đủ một đội bóng chày
Nên chắc anh sẽ rất vất vả để nuôi gia đinh nhỏ.
_____________________________________
Số
Phận
Nếu ai nói tình yêu là
có tội.
Thì xin người đừng mắc lỗi khi yêu.
Nắng buổi chiều ai đó sợ cô liêu.
Hoàng hôn đỏ biết bao điều muốn nói.
Cũng bởi yêu với bao lời
mời gọi.
Trách phận mình len lỏi những trớ trêu.
Hay là vì phận gái phải liêu xiêu.
Nên đành phải ấp ôm điều tủi hận.
Em chẳng trách vì đó là
số phận.
Chỉ xin Anh nhìn nhận lấy một lần.
Cho con mình sống khỏi phải phân vân.
Bao tủi hổ để phần Em chịu hết.
Mấy mươi năm bấy nhiêu
điều mỏi mệt.
Em đã qua sự thêu dệt miệng đời…
Giang Phạm
____________________________________
Ru
Nắng Chiều Đi Qua
Hãy khóc đi em đừng dối
trái tim mình
Đau đớn lắm, phải không? Chiều vừa đi qua ngõ
Nắng cuối cùng tìm điều gì trong cỏ
Hay cũng buồn giấu nuối tiếc xa xôi?
Hãy khóc đi em để tìm
được chút bình yên dẫu nhỏ nhoi
Là tất cả, anh và yêu thương ấy
Giếng có sâu đợi nước trong sẽ nhìn thấy đáy
Thành kỷ niệm rồi cách xa nhiều vẫn có một niềm tin
Hãy khóc đi em làm sao được lãng quên
Biết chẳng thể nên dối lòng đành vậy
Cơn bão qua đi cứ dày vò nhau mãi
Nước mắt rơi thành bài hát cho anh
Hãy khóc đi em đừng ném
mình cho bóng đêm
Trốn trong đó và thấy mình bé nhỏ
Em đã dám yêu bằng tưng hơi thở
Hơi thở cho anh và hơi thở cho em
Hãy khóc đi em nỗi nhớ
có thành tên
Buồn không đủ bởi yêu thương nhiều quá
Phố vẫn thế – ngác ngơ và xa lạ
Dẫu thêm một người cũng chống chếnh một bên
Hãy khóc đi em không vì
tiếc những gì đã trao anh
Chỉ đơn giản vì em muốn khóc
Anh đi qua em lặng im và chân thật
Chiều cũng buồn khi nắng đã dần xa.
Nguồn: thobuon.com