Thơ tình tháng 12 hay và lãng mạn

10:07 |

BÀI THƠ: THÁNG CHẠP
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm

Tháng chạp đã về rồi đó anh
Sài Gòn vẫn hanh chưa chút lạnh
Em ở bên này bão tuyết trắng
Mong ước bàn tay nóng của anh.

Tháng mười hai đến rồi đó anh
Một mùa Giáng Sinh thật an lành
Mong ước cùng anh chung thánh lễ
Đón Chúa hài đồng anh vinh danh.

Trời se se lạnh tháng mười hai
Qua mùa Noel cuối năm lại
Em ở bên này đón năm mới
Nhớ Tết bên nhà có hoa mai.

Mới đó một năm đã sắp qua
Tháng giêng mình chúc tết ông bà
Ngoài trời tuyết phủ dầy trắng lối
Em thèm nắng xuân ấm quê cha.

Mỗi năm một vết chân chim về
Khắc vào nỗi nhớ kẻ ly quê
Bỏ vào lò sưởi một nhánh củi
Đốt dùm lời hẹn xuân không về.
  ____________________________________



BÀI THƠ THÁNG MƯỜI HAI
Tác giả: Tuyết Băng

Những ngày đông phố lạnh lùng đến lạ
Trút áo vàng mặc tuyết trắng tung bay
Xót lại đây vài chiếc lá thu gầy
Ta gom nhặt chất đầy màu nhung nhớ

Tháng mười hai trời đông thường trở gió
Những buổi chiều thèm điếu thuốc vàng môi
Rít thật sâu ngả vào nỗi đơn côi
Thèm em đến với cà phê pha loãng

Tháng mười hai ngày tàn nhanh đêm lạnh
Rét co ro chăn chiếu đợi hơi người
Ta bỗng thèm em là của riêng tôi
Dù bây giờ em không còn trinh trắng

Úp mặt vào đôi tay gầy trai sạn
Rung tiếng đàn nhịp đập trái tim mơ
Ta vẫn yêu như một gã điên khờ
Như ngày đầu bắt gặp em trong nắng.
  ____________________________________



VẦN THƠ TÌNH YÊU THÁNG 12
Thơ: Bách Nhật

Em có về phố nhỏ tháng mười hai
Khi gió lạnh vừa qua thềm bậc cửa
Khi bếp than hồng bắp thơm đỏ lửa
Chợ họp eo sèo giữa sớm mù sương

Em có về ôm mẹ dáng gầy thương
Nghe câu hát ầu ơ ngày thơ dại
Hương bồ kết còn vương trên tóc mãi
Cổ tích thiên thần mẹ kể đêm đông

Em có về không...em có về không?
Đi cùng anh nơi tận cùng ký ức
Bên sông có một mùa hoa thổn thức
Rũ cánh vàng theo nước hững hờ trôi

Về đi em năm đã cạn tháng rồi
Trong bề bộn ta biết mình đang nhớ
Sóng dìu dặt cuốn sâu từng nhịp thở
Khúc đông mùa dang dở chút đơn côi.
  ____________________________________



BÀI THƠ: THÁNG 12 VỀ
Tác giả: Cẩm Nang

Tháng 12 về, có lạnh lắm không anh?
Nỗi nhớ mong manh, chòng chành rồi vỡ
Tháng 12 về, trong em vẫn còn bỡ ngỡ
Chúng ta vẫn ở hai đầu... nỗi nhớ chơi vơi...

Tháng 12 về, cảm xúc buông lơi
Anh nhớ em không? nhiều như em đã nhớ
Tháng 12 về, mang cho em hơi thở
Hơi thở nồng nàn làm lỡ một hồn thơ.

Tháng 12 về cây lá xác xơ?
Xuân đến đông sang, lòng em bơ vơ lắm!
Tháng 12 về, em không còn nghe nắng ấm
Bởi anh là mặt trời nhưng lại không sưởi ấm nơi em..
  ____________________________________



THƠ TÌNH THÁNG MƯỜI HAI
Tác giả: Nguyễn Nhơn

Sắp hết năm rồi đó em ơi
Tháng mười hai chưa cười đã tối
Việc còn nhiều, mọi người thúc hối
Muốn xong thì tối phải làm thêm

Tháng mười hai rồi đó nhé em
Cố gắng lên mới xong hết việc
Cuối đông rồi sao mưa da diết
Lúc chiều về, khi lại nửa đêm

Tháng mười hai rồi đó nhé em
Lúa đồng trên đang mùa gặt hái
Em có nghe rộn ràng tiếng máy
Lúa chuyển về đầy ấp khoảng sân

Tháng mười hai Đông cũng sắp tàn
Quà giáng sinh bán ngay góc phố
Cây thông xanh, đèn vàng, tím, đỏ…
Ta mua về trang trí nhé em.
  ____________________________________



BÀI THƠ CHÀO THÁNG MƯỜI HAI
Thơ: Nga Vũ

Tháng mười hai có điều gì cần kể
Trời vào đông nên thở khói vàng tay
Gió phương nào sao ray rứt đêm nay
Muốn nhắn nhủ sao ngập ngừng đến vậy

Đông giục dã lá cũng rơi hối hả
Kịp chuyến tàu quá khứ đã dần xa
Tháng cuối cùng còn đỗ ở sân ga
Chờ chở hết những vui buồn năm cũ

Tháng mười hai có phải đang trốn ngủ
Xếp cuộc đời dò từng lối quen xưa
Dành tặng nhau từng câu nói chẳng thừa
Nắm cho chặt đừng vội buông ra nhé

Con tàu cũ chở tháng mười hai không cũ
Cả những nỗi buồn cũng mới phải không em?
Nốt nhạc nào trổi lại khúc chênh chao
Ta tạm biệt tiễn mùa theo tháng cuối.
Read more…

Những bài thơ về xa quê cảm xúc dâng trào

09:48 |
Những bài thơ về xa quê cảm xúc dâng tràoQuê hương, một nơi thật bình yên cho tất cả mọi người. có câu nói rằng “quê hương là chùm khế ngọt…”. Chỉ những ai đi xa quê vì cuộc sống mưu sinh mới hiểu và cảm nhận được nỗi nhớ quê da diết đến dường nào. Ai đi xa quê cũng lưu giữ riêng cho mình những cảm xúc, những kỷ niệm của tuổi thơ thật đẹp, những lúc mệt mỏi chỉ muốn về để ôn lại những hoài niệm. Nhưng cuộc sống mưu sinh đôi khi không thể đáp ứng mọi thứ.



TÌNH NGƯỜI XA XỨ
Thanh Tùng

Việt Nam đất nước quê tôi,
Nơi đâu cũng đẹp, tình người quê hương.
Đi xa mới thấy vấn vương,
Quê cha đất tổ, mến thương vô cùng.

Khi xa sao nhớ vô chừng,
Nhớ anh, nhớ bạn, đã từng có nhau.
Dù cho mãi tận nơi đâu,
Khó ai quên được, những câu ru hời.

Dù xa cách biệt phương trời,
Trong tim văng vẳng, những lời mẹ ru.
Mùa Hè mà ngỡ đang thu,
Bởi những cơn gió, mát từ mẹ yêu.

Nay xa sao thấy nhớ nhiều,
Nhớ sao ruộng lúa, phì nhiêu quê mình.
Người nông chân chất nghĩa tình,
Bên bờ em gái, xinh xinh xóm làng.

Đi xa trong dạ còn mang,
Bao nhiêu kỷ niệm, ngổn ngang trong lòng.
Thèm được tắm mát bên sông,
Thèm được những buổi, trên đồng quê hương.



QUÊ HƯƠNG
(Tác giả: Hồ Văn Thiên)

Xa quê biền biệt từ lâu
Mà hương quê chẳng phai mầu thời gian
Ước ao một bữa rau lang
Ăn cùng mắm cáy, cua rang cháy càng.

Nhiều đêm mơ ổ rơm vàng
Say mùi lúa mới, miên man giấc nồng
Mắt cay ngỡ khói đêm đông
Xoay quanh bếp lửa than hồng nướng khoai.

Đầu nhà nở trắng hoa mai
Nhớ hương hoa bưởi cô Hai gội đầu
Khế chua, sung chát ngấm lâu
Nhớ cơm cà nén, canh bầu đầu tôm.

Nhớ ai má lúm, môi son
Đêm trăng dúi nắm cốm thơm vội vàng
Tay cầm tay ấm mùi hương
Qua năm tháng mấy nẻo đường không phai…




NỖI BUỒN XA XỨ
Đức Ngọc
Xa quê viễn xứ bao ngày
Bao năm xuân tới lại ray rứt lòng
Một thời phiêu bạt long đong
Sao mà chẳng có tiền nong gửi về

Nước Nga nó thật nhiêu khê
Cảnh đời chen lấn bộn bề khó khăn
Trong lòng canh cánh trở trăn
Tha hương cầu thực làm ăn não nề

Mười năm chưa có tiền về
Thăm nhà thăm Mẹ thăm quê một lần
Đường về đâu có phải gần
Nên đành phải hẹn đến lần xuân sau

Ước mơ viễn cảnh muôn màu
Nhưng nào ai hiểu nỗi đau ngậm ngùi
Nước Nga chẳng thấy niềm vui
Nỗi buồn xa xứ ......đủ mùi đắng cay

Bao năm trôi dạt sang đây
Bấy nhiêu năm tháng chân tay rã rời
Nhiều khi chẳng nói thành lời
Biết bao nỗi khổ...cảnh đời ly hương.



QUÊ HƯƠNG TÔI
(Tác giả: Gió Bụi)

Cuối trời tây là quê hương tôi đấy
Có dừa xanh những dãy núi cao cao
Chiều trên sông hò ai cất ngọt ngào
Như khẽ ru đưa ta vào mộng thắm

Ai có biết ? Quê hương tôi đẹp lắm !
Nghĩa tình quê vẫn mãi đậm sắt son
Lòng dân quê trong sáng tựa trăng tròn
Bao gian khổ vẫn còn nuôi hy vọng

Mẹ hiền tôi mỗi chiều hoài trông ngóng
Đứa con thơ lạc lõng tận phương xa
Và mỗi khi Xuân đến nở đầy hoa
Mẹ tôi khóc xót xa vì thương nhớ

Nén tâm tư giấu che dòng lệ nhỏ
Ngước trời cao thầm ngỏ áng mây xanh
Mây về đâu cho tôi gửi mộng lành
Về bên mẹ tấm lòng thành con trẻ.

Tôi muốn hóa thành gió bay thật khẽ
Đến bên người xóa nhẹ những đắng cay
Để Xuân sang thêu dệt ước mơ đầy
Dù ngăn cách còn đây tình mẫu tử




XUÂN XA XỨ
Thanh Phong

Con én lạc bay về ngang trước ngõ
Cuối hàng hiên lấp ló nụ mai vàng
Giũ manh áo phong sương đời quán trọ
Ta lặng nhìn phố nhỏ đón xuân sang

Nghe khao khát bếp hồng hơi ấm lửa
Bóng mẹ hiền tựa cửa đứng chờ trông
Nghe khao khát chút duyên nồng đôi lứa
Sưởi cõi hồn giá lạnh giữa chiều đông

Về đâu hỡi bên dòng đời hối hả
Bước độc hành xứ lạ kiếp tha hương
Ta mải miết trên đường muôn vạn ngả
Cho sầu dâng buốt dạ giấc mơ thường

Nghiêng vai đón những mùa xuân xa xứ
Phủ xuống đời gánh nợ chữ mưu sinh
Ôi tha thiết mảnh chân tình cô lữ
Mộng nàng xuân mãi giữ chặt tim mình.



QUÊ NHÀ TÔI ƠI 
Tran Nghia

Thế là hết đã không còn chi nữa
Ngày trở về con lạc lõng bơ vơ
Ôi quê hương và cả một tuổi thơ
Sẽ mãi mãi chỉ còn trong trí nhớ

Ngày con về không có ai mở cửa
Góc vườn buồn lạnh quá nỗi cô đơn
Con đớn đau trong vạn nỗi tủi hờn
Một mình đứng giữa hoang tàn đổ nát

Cha Mẹ đã đi về miền cực lạc
Giờ con về ngơ ngác những nguồn cơn
Con bơ vơ trong cả tiếng tủi hờn
Tìm nhung nhớ thẫn thờ trong chiều tím

Phía trời xa ánh vừng dương sắp lịm
Con lục tìm lại chút ít thân quen
Phía bên kia làng xóm đã lên đèn
Con lầm lũi quay đi trong lặng lẽ

Giữa trần trụi một mình con đơn lẻ
Lời tạ từ chẳng biết nói cùng ai
Nước mắt rơi qua những tiếng thở dài
Xin gửi lại quê nhà niềm thương nhớ.


XUÂN NÀY CON KHÔNG VỀ
Người Mang Tâm Sự

Đã bao lần xuân đến rồi lại đi
Mẹ nhớ con đôi mi nhòa ngấn lệ
Biết làm sao phương xa con không thể
Quay trở về để chúc tết mẹ cha

Xuân đến rồi bao nhiêu là sắc hoa
Đua nhau nở thiết tha mừng năm mới
Nơi xứ người biết bao lời muốn nói
Trong ngày xuân phơi phới vui rộn ràng

Sắp đến rồi tết âm lịch xuân sang
Lại một năm con dở dang lời hứa
Lại một lần mất niềm tin điểm tựa
Mong con về nhúm bếp lửa ngày xuân

Để đầu năm được rộn rã tưng bừng
Và hạnh phúc nụ cười mừng năm mới
Mẹ đừng buồn, ba ơi con xin lỗi
Tết không về, nhà đừng mỏi mòn trong.


"Quê hương nếu ai không nhớ sẽ không nhớ nổi thành người ", câu nói thật sự rất hay và ý nghĩa. Ai xa quê dù bất cứ ở nơi đâu, hãy luôn giữ lại những kỷ niệm đẹp trong lòng lấy đó làm động lực cố gắng để một ngày được trở về quê hương, trở về mái nhà thân yêu mọi thứ sẽ được trọn vẹn hơn. Chúc cho tất cả mọi người xa quê, dù ở trong nước hay ngoài nước luôn tràn ngập sức khỏe, công việc thuận lợi.

Read more…