Bài thơ hay nhất về tuổi học trò đáng nhớ một năm học mới lại đến, có
những bạn đây là lần đầu tiên bước vào ngôi trường mới, lần đầu tiên
sống xa nha để tiếp tục con đường tri thức, cũng có những bạn đây là
năm học cuối cùng được gắn bó với mái trường bạn bè thân yêu. Năm
học mới sắp đến với bao cảm xúc ùa về sau một kỳ nghỉ hè dài,
những lúc này đây không gì có thể diễn tả hết cảm xúc bằng những bài thơ hay tuổi học trò.
THỜI HỌC SINH CUỐI CẤP
Mai đây thôi ta còn là ai nữa Bạn cũ xa rồi trường cũng đã đổi thay Mỗi lúc buồn chắc chẳng có ai hay Còn đâu nữa những đắng cay sẻ nửa.
Phải chi cuộc đời đừng chia thành nhiều cửa Để bạn bè được ngồi nữa bên nhau Nhưng duyên phận dù có đau đành chịu Chỉ mong cuộc đời đứng níu bước chân ai.
Tiết học cuối cùng của ai Giọt nước mắt nghẹn ngào nơi khóe mắt Yêu thương kia bao ngày góp nhặt Gửi bạn bè gửi lại mái trường xưa.
Ngậm ngùi dây phút biệt li Kẻ ở người đi biết nói gì đỡ tủi Chẳng ai rảnh để ngồi mà an ủi Cứ sụt sùi khóc mãi chẳng chịu thôi...!!!
Tiết học cuối cùng của ai Giọt nước mắt nghẹn ngào nơi khóe mắt Yêu thương kia bao ngày góp nhặt Gửi bạn bè gửi lại mái trường xưa.
Bài hát: Phượng Vĩ - Hồ Hoàng Yến
TÍM CHUNG THỦY
Người ta bảo màu tím là chung thuỷ
Tím chân thành son sắt của con tim
Tím u buồn với dáng dấp im lìm
Tím đau khổ của tình yêu đổ vỡ.
Tím
là sắc hoa màu nhung nhớ
Tím đoan trinh thể hiện ở tâm hồn
Tím âm thầm chịu đựng mọi cô đơn
Tím son sắt cho đi không đòi lại.
Tím
đã yêu ai là mãi mãi
Tím không cần nhung lụa với vàng son
Tím đơn sơ trong cuộc sống tâm hồn
Tím chấp nhận thả mình trong bóng tối.
Tím
bước đi không có hoa trải lối
Tím cuối đầu thua thiệt với quyền uy
Tím chua cay khi tình chẳng còn gì?
Tím u hoài với niềm đau chất ngất.
Tím lặng lẽ yêu gió buốt vào lòng
Tím thương sầu ai có biết cho chăng?
Tím run rẩy dưới trời đông băng giá
Không hiểu sao tôi lại yêu màu tím
Có lẽ tím dại,tím buồn,tím cô đơn
Thương màu tím bơ vơ chiều chủ nhật
Phố lên đèn màu tím vẫn lang thang...!
XIN
NĂM THÁNG ĐỪNG TRÔI
Một
niên học cũng trôi qua
Bao
nhiêu cảm xúc vỡ òa ra đây
Tôi
cầm học bạ trong tay
Mà
tôi cứ ngỡ như là đang mơ.
Một
mình trong cảnh bơ vơ
Nhìn
hoa rơi mãi lững lờ hoa ơi!
Bão
giông kéo đến bên trời
Xót
người xót cảnh lệ rơi mất rồi.
Trong
tôi còn lắm bồi hồi
Sao
hoa mãi rụng để rồi hoa tan
Biệt
ly trong cảnh trái ngang
Cho
ta một chút bàng hoàng mà chi.
Ngỡ
ngàng trong cảnh biệt ly
Hoa
tươi, bỗng úa người đi không về
Cảnh
buồn lòng dạ não nề
Nhớ
người tức cảnh bộn bề đau thương.
Mai
sau trên mọi nẻo đường
Có
còn gặp lại đừng vương tiếc sầu
Cỏ
xanh nay đã phai màu
Mà
năm tháng chẳng ngày nào ngừng trôi.
Lững
lờ trong cảnh đơn côi
Nhìn
hoa phượng nở để rồi phôi phai
Cảnh
buồn lòng cũng buông lay
Thôi
thì cách biệt để thay tất lòng.
KỶ
NIỆM TUỔI HỌC TRÒ
Nhớ
về kỷ niệm ngày xưa
Hiu hiu gió thổi thôi đưa tháng ngày
Nhớ dòng lưu bút trao tay
Khắc ghi nét chữ khó phai một thời.
Nhìn
nhau lệ lại tuôn rơi
Làm sao kể xiết muôn lời nghĩa nhân
Ngoài trời có tiếng ve ngân
Vang lên điệp khúc bâng khuâng não nề.
Xa
nhau cách trở trăm bề
Trường xưa, bạn cũ ai về tìm nhau
Nhìn hoa phượng đỏ một màu
Tìm về ký ức ngày nào khó quên.
NHỮNG
BÀI THƠ KHÔNG TIÊU ĐỀ
1.Mực
tím dễ thương áo trắng ai
Đừng đem mây xuống vắng chân trời
Em đi một bước ta dừng lại
Nghe tím dọc đường cỏ non phơi
2.Ngập ngừng áo trắng ô hay
Bài thơ lưu bút trao tay thẹn thùng
Đến rồi ngày đỏ rưng rưng
Con ve rã giọng trên lưng phượng hồng
3.Một chút thu vàng một chút xuân
Rằm trăng ngày ấy chẳng bâng khuâng
Tinh khôi trang giấy thơm mùi vở
Cỏ rối đường về không vướng chân
4.Áo nàng vàng tôi yêu hoa cúc
Áo nàng xanh tôi mến lá sân trường
Sợ thư tình không đủ nghĩa yêu thương
Tôi thay mực cho vừa màu áo tím
5.Một mai rồi tháng năm sẽ lớn
Ai sẽ quên một thoáng trời hồng
Sẽ quên có một người đợi trông
Một kẻ đứng dọc đường mãi đợi
6.Vậy đó mà bỗng nhiên họ lớn
Tuổi 20 đã đến có ai ngờ?
Một hôm giai khúc mùa ve lại
Đứng ngẩn trông vời màu áo tuổi thơ
7.Xin được mãi là thiên thần áo trắng
Giọt mực hồn nhiên đậu lại trên tay
Xin nghe hoài loài sơn ca thánh thót
Của những ngày hoa nắng thơ ngây.
8.Đừng đến nữa ngày giã từ lớp học
Đừng chia tay để rồi ai cũng khóc
Khi tất cả quanh mình hóa thân thương
Và đừng quên nghe một thuở học đường
9.Hững hờ gió thổi rung cây
Một bông hoa phượng rơi ngay đầu thềm
Ra sân định nhặt tặng em
Ngờ đâu em đã đến xem trước rồi
10.Kỉ niệm xưa ngỡ chừng như im bặt
Chợt hiện vế nguyên vẹn ở trong tim
Nghe bâng khuâng sao cứ muốn đi tìm
Tháng ngày qua lấm lem màu mực tím
1. Bạn bè là gì? Chính là bạn để 500K trên bàn cũng không mất, để một túi hạt
dưa, lúc quay về chỉ còn lại một đống vỏ.
2. Bạn thân, không cần bạn phải nhắc nhở, không cần cố gắng giữ liên lạc, dù
không gặp nhau một thời gian dài, chỉ cần ngồi xuống là có thể cùng ăn với
nhau, ngay cả một câu “Chào” cũng không cần, vén tay áo lên vừa ăn vừa nói:
“Tao kể cho mày nghe...”. Như thể bao nhiêu năm về trước cũng chẳng qua chỉ là
ngày hôm qua mà thôi...
3. Chưa có chú rể đã có đứa đòi làm phù dâu.
4. Nó có người yêu, mình đau khổ như bị thất tình.
5. Khi nó nói đi chơi với mình, bố mẹ nó sẽ không nói gì. Đã vậy thỉnh thoảng
nó còn mặt dày lấy cớ ra ngoài với mình, trong khi đi chơi với đứa khác, cuối
cùng mình còn phải đóng kịch cho qua cửa để giúp nó. Xong tội vạ gì mình chịu
tất huhu :((
6. “Tao bị ngã xe...”, “Hô hô. Xe có sao không mày? Mặt đường có sao không
mày?”
“Tao hết tiền rồi...”, “Thuê bao mày vừa nhắn tin hiện không liên lạc được nhé”
“Tao đói quá...”, “Tao cũng đói! Hô hô”
“Yêu mày nhất. Muahhhhh”, “Buồn nôn! Biến xa tao ra! Mày bớt thần kinh
đê!"
"Tao buồn quá". "Đang đâu? Ở yên đấy. Tao qua ngay!"
7. Nói xấu bạn ngay trước mặt bạn, nhưng sau lưng bạn lại luôn nói tốt về bạn.
8. “Tôi thành công, cô ấy không ghen tị, tôi uể oải, cô ấy không coi thường,
đời này có được một tri kỷ như vậy là đủ rồi.” (Trích phim Golden Faith)
9. Có người nói, giữa con gái với nhau không có tình bạn thực sự, tôi muốn nói,
những người nói lời này chẳng qua họ chưa từng gặp tình bạn thực sự mà thôi.
Tôi và bạn tôi học đại học ở nơi nó ở, cùng khoa, không cùng lớp. Sau khi tốt
nghiệp, nó thi lên nghiên cứu sinh ở quê tôi. Nó tới nhà tôi ở rồi nói, cảm
giác như thể nó về tới nhà mình vậy. Dù gặp chuyện gì, chỉ cần gọi điện một cái
là người kia sẽ đến, có chuyện gì thì cả hai đứa cũng cùng ngồi nghĩ cách giải
quyết. Tôi và nó là đôi bạn thân cả đời này!
10. Tình bạn của con gái: “Biết điểm yếu của bạn, nhưng không bao giờ động vào
vết thương của bạn. Dù cãi nhau, đánh nhau thế nào, hôm sau vẫn ồn ồn ào ào
cùng nhau đi mua sắm, cùng thích một người, hoặc cùng ghét một người, bạn bị ốm
sẽ vừa chửi bạn vừa đưa thuốc cho bạn.”. Tình bạn của con trai: “Có thể cùng
nhau đánh LOL.”
11. Bạn thân ư? Bạn thân là mỗi ngày, nó có thể phũ bạn cả chục lần, nhưng
tuyệt đối không cho ai được làm tổn thương bạn, dù chỉ một lần.
12. Không chỉ là lúc ở bên nhau, nói không hết chuyện mà còn là khi cả hai không
nói gì vẫn không cảm thấy có gì xấu hổ.
13. Đi với nó, bạn có thể không cần mang giấy tờ, không cần mang tiền, không
cần mang túi, thậm chí không cần mang đầu óc.
14. Mình bảo đang ốm. Nó quát: “Uống thuốc ngay. Có chết cũng phải chờ tao về
nhé!”
15. Nhớ rõ ước mơ của bạn, dù có khi chính bản thân bạn đã quên mất.
16. Hai đứa như chó với mèo, nhưng lúc nào cũng dính lấy nhau.
17. Mày đi, tao không tiễn. Nhưng mày về, dù gió mưa bão bùng thế nào, tao nhất
định sẽ tới đón mày!
18. Post status tâm trạng. Bạn thân là đứa không like, không comment mà sẽ nhắn
tin, gọi điện ngay để hỏi: "Có chuyện gì thế mày?"
19. Có thể tới nhà nó bất cứ lúc nào, không cần phải câu nệ, không cần chào
hỏi, cứ trực tiếp ngã lên giường nó, nói thỏa thích, thoải mái như thể đang ở nhà
mình.
20. Nhờ người khác giúp gì, sẽ cảm thấy mắc nợ người ta, tìm nó thì sẽ không
như thế. Người khác nhờ tôi giúp gì, tôi làm không được sẽ cảm thấy rất áp lực,
nó nhờ tôi giúp gì, tôi làm không được cũng không có áp lực gì, vì nó biết tôi
đã cố gắng hết sức. Muốn đi ăn rồi nói chuyện với nhau liền gọi điện, chẳng cần
lý do đặc biệt gì, chỉ là muốn ăn cùng nhau thôi.
21. Bạn có biết cái cảm giác khi chạy bị thương ở chân, bạn thân cõng bạn về,
còn bưng nước rửa chân cho bạn là như thế nào không? Bạn có biết cái cảm giác
khi bình thường suốt ngày đánh cãi chửi nhau, nhưng mỗi khi gặp nguy hiểm sẽ
bắt bạn đứng phía sau là như thế nào không? Bạn có biết cái cảm giác có nửa
chai nước, người ta truyền xuống, đến tay bạn vẫn nguyên nửa chai nước là như
thế nào không? Bạn đã bao giờ thấy cảnh cứ mỗi lần chia tay, cả đám con trai
ngồi ôm nhau khóc rống chưa? Tôi không có bạn ăn bạn chơi, không có người yêu
bạn gái, nhưng tôi có đám anh em chiến hữu, lúc nào cũng sẵn sàng ở bên.
22. “Tôi đi học xa, nên ngày nào cô với tôi cũng gọi cho nhau cả chục cuộc, vậy
mà vẫn không hết chuyện. Tôi không thích ai, cô chửi người ta còn ghê hơn tôi,
tôi buồn, cô mua bia về, mở video call, ngồi uống cùng tôi. Mẹ tôi bệnh, tôi
không về được, gọi điện cho cô một cái là cô phi xe qua. Điện thoại tôi hết
tiền, cô lập tức bắn cho tôi một ít. Bố mẹ cô lúc nào cũng nhắc đến tôi, cô thì
thường xuyên than thở, không biết ai mới là con đẻ nữa. Tương lai còn dài lắm,
cảm ơn cô, bạn yêu à!”
Em có biết…Mùa hạ đã sang rồi?
Chùm phượng đỏ…Ửng hồng theo sắc nắng!
Em hững hờ…Lướt qua tà áo trắng!
Để ngập lòng…Thơ thẩn một mình ai?
Tiếng ve sầu…Như nức nở đắng cay?
Như oán trách…Mùa sang không báo trước?
Ghế đá kia…Vẫn nguyên lời hẹn ước!
Kỷ niệm nào…Trong lưu bút còn in??
Đã lâu rồi…Ôi cái chuyện chúng mình!
Giờ nhìn lại…Đã mấy mùa phượng nở?
Em bây giờ…Nơi phương trời cách trở!
Có hay chăng…Mùa hạ đã sang rồi!? _______________________________
Thơ cho mùa hạ cũ
Một trưa này ta về
ngang trường cũ Sân vắng hoe đỏ cảnh
phượng rụng đầy Mình ra đi đã mấy
mùa hoa nở Bạn bè mình năm ấy
có đổi thay
Tìm kỷ niệm mài chân
trên đường sỏi Gọi tên người chỉ thấy
tiếng ve kêu Ta lại nhớ về mùa hạ
trước Góc lớp này, bàn ghế
cũ liêu xiêu
Bạn bè xưa mỗi người
một ngả Lúc chia tay dòng
lưu bút vội vàng Nghe tiếng ve có
ngoái đầu nhìn lại Có hai người đã vội
vã bước ngang
Giữa mùa hạ này đi
tìm mùa hạ trước Cứ mỗi khi hoa phượng
nở đỏ trời Cứ mỗi khi ve gào
lên thương nhớ Lại giật mình, một
chút xa xăm
ừ thì dẫu thơ cho
mùa hạ cũ Gọi tên người chỉ thấy
tiếng ve kêu Ừ thì dẫu chỉ là kỷ
niệm nắng chênh chênh đã
ngả sang chiều
Bài hát: Phượng Vĩ - Hồ Hoàng Yến
Phố Cũ Lạnh Lùng
Ta đứng trước…
Sân trường mùa phượng vĩ!
Những chùm hoa…
Đỏ thắm thủa yêu đầu!
Tháng năm qua…
Theo dòng đời lưu lạc!
Em hôm nào…
Giờ trôi dạt về đâu?
Sân trường xưa…
Vẫn xanh màu kỷ niệm!
Buổi trưa nghiêng…
Bóng nắng tuổi học trò!
Con bướm vàng…
Tung tăng ngoài cửa lớp!
Em không về…
Ta lặng đứng buồn xo!
Trên vòm cây…
Khung trời tình xanh biếc!
Mây bâng khuâng…
Ngủ trên gió tự tình!
Từ xa em…
Ta vào đời lang bạt!
Đến bây giờ…
Đời vẫn mãi linh đinh!
Một ngày nào…
Hãy cho ta gặp lại?
Xem má xưa…
Vẫn còn thắm hoa đào!
Mái tóc dài…
Một thời ta ve vuốt!
Mà bây giờ…
Em quên rồi thật sao?
Chiều ở đây…
Hàng cây tràn gió lộng!
Ta lặng đi…
Trên phố cũ lạnh lùng!
Lá me bay…
Chập chùng vùng ký ức!
Nhớ em nhiều…
Hiu hắt mảnh tình chung!
________________________________
Tôi Của Ngày Xưa
Trưa nắng đổ, chiều mưa rào bất chợt
Hai bóng hình vẫn chung một lối đi…
Em đi trước, anh đi sau thầm lặng Đường vào đời đã có anh và em…
Anh đã quen gọi hai tiếng “em ơi” ! Từ cái dạo anh, em còn đi học… Em đi trước vai tròn ôm cặp sách Anh theo sau, bộ vó dạng khinh đời !
Tóc rối tung anh chẳng cần lược chải Cặp kính cận dầy như đít đáy ly ! Áo màu trắng, cổ sờn, vai bạc thếch Sớm nát nhàu bởi ngủ giữa sân trường…
Sáng chào cờ, tên anh vinh hạnh đọc (bởi yêu thơ rồi thao thức làm thơ…) Em nhíu mày ! người gì đâu kỳ lạ ! (học như chơi, chơi mà học như anh !)
___________________________________
Những Bức Thư Tình Chưa
Gửi
Anh lật giở từng trang vở úa màu,
Nơi anh giấu những bức thư tình chưa gửi
Nơi chất chứa bao nhiêu lời hò hẹn,
Đầu môi anh chưa chuyển phát cho em.
Bức thư tình đầu tiên viết gì nhỉ?
À, một dòng: “có lẽ, anh yêu em…”
Rụt rè thôi, mà sao e ấp thế,
Môi em cười, là biết em yêu anh!
Bức thư tình thứ hai không có chữ
Anh chỉ vẽ vào nét vẽ của yêu thương,
Ô cửa sổ Đỗ Bảo có tấm rèm che nắng vàng rất đẹp,
Ô cửa của anh, nắng cứ thênh thang…
Bức thư tình thứ ba là giấy trắng,
Anh viết vào nỗi nhớ của xa xôi
Gấp máy bay, phóng vào mây xanh thẳm,
Ở nơi nào, em có đón trên tay?
Bức thứ tư là vài ba khuôn nhạc,
Anh viết bài tình ca cuối cho em.
Để em quên những buồn đau quá khứ,
Và chỉ còn ánh mắt của tương lai!
Bức thứ năm là mùa đông ấm áp,
Có em nhà thơm phức bữa cơm ngon
Thứ sáu là ê a lời trẻ nhỏ,
là tiếng ca nho nhỏ những thiên thần…
Thôi, Anh không mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ
Anh chỉ cần em ở mãi bên anh,
Mùi con gái ngả vào vai rất nhẹ,
Nghiêng nghiêng người, có nắng rớt trên vai…
Đóng vở lại, những bức thư chưa gửi
Anh sợ Sài Gòn mưa ướt hết em ơi!
Và địa chỉ không ghi tên người nhận,
Những Bức thư tình chưa biết gửi cho ai ?
Học trò cái thời đẹp nhất của mỗi con người đó là nơi nuôi dưỡng những ước mơ cho ta thêm nghị lực để bước vào cuộc đời. Bao nhiêu tình cảm học trò nhớ thương trong trắng, nỗi nhớ thương thầy cô đều được viết thành những bài thơ học trò có vần có điệu mang nhiều cảm xúc. Cùng đọc và cảm nhận nhé.