Tổng hợp những câu thơ hay về tình yêu buồn nhất dành cho con trai và con gái. Tình yêu mong manh lắm nên một lần đã nắm xin đừng buông, đó cũng là mong ước của rất nhiều cặp đôi yêu nhau. Trong tình yêu chỉ một người có buông tay thì mối quan hệ đó sẽ dần phai nhạt dù người kia có yêu thương đến mức nào. Dành tặng bạn bài thơ tình buồn cho những ai đang tâm trạng.
MONG
MANH.
Thơ: Xe Đạp Không Yên
Bởi người ạ! Cuộc đời mong manh lắm
Nên một lần đã nắm xin đừng buông
Một chút thôi, ngừng lại để yêu thương
Tương lai đó vô thường ai biết trước...
...
Mới ngày nao tay trong tay chung bước
Trên con đường quen thuộc rợp hàng cây
Mà sao nay khi lá rơi rụng đầy
Anh lẻ bóng nơi đây nghe mùa tới.
Yêu thương đó giờ xa xôi diệu vợi
Vắng một người gió thổi đến lạnh căm
Ánh mắt buồn hướng về chốn xa xăm
Bao nhung nhớ lặng thầm anh chôn dấu.
Nỗi lòng này, nào ai người hiểu thấu
Thâm tâm luôn mách bảo chuyện đã qua
Theo thời gian mọi thứ sẽ xóa nhòa
Anh đã cố.. nhưng xa càng thêm nhớ...
"Tình chỉ đẹp... khi tình còn dang dở"
Anh đọc được điều đó ở đâu rồi
Trong phút chốc chẳng nhớ rõ đâu thôi
.. .
Nhưng với anh..
Tình chia đôi chẳng đẹp.
Phố
chiều nay, sao mà buồn đến lạ
Vẫn chật kín người sao em thấy mênh mang
Chắc bởi trong em chẳng còn cảm giác hân hoan
Như lần nào nắm tay người xuống phố.
Thu
không anh… đã bao mùa lá đổ
Mà em vẫn mải miết kiếm tìm như thể mới hôm qua
Yêu được bao nhiêu mà đã vội chia xa
Em tự trách ngày xưa sao không yêu anh nhiều hơn thế.
Cứ
nghĩ “chia xa” là một điều không thể
Hóa ra… chẳng có gì là không thể phải không anh?
Mình xa nhau, có lẽ vì tình quá chông chênh
Nên ta đã vô tình lạc mất nhau trên phố.
Lạc
mất nhau trong một chiều ngược gió
Lạc chốn đông người, em lạc chốn không anh
Phố ồn ào, mà em quá mong manh
Em hoang hoải, chạy đi tìm anh trong nỗi nhớ.
Em
bé nhỏ, Em dại khờ, Em bỡ ngỡ
Anh ở đâu? Em chỉ có một mình.
Người với người đuổi bắt nhau bởi hai chữ “vô tình”
Để rồi lạc mất nhau trong vòng quay đó.
Để
yêu thương mãi chỉ là những lời bỏ ngỏ
Anh của em ơi! Ta lạc mất nhau rồi…
MỘT
NỬA TRONG EM
Ngọc
Nhu
Cuộc
đời em chỉ một lần được sống
Nên đành rằng chia hai nửa anh ơi
Nửa đàn bà nên nông cạn giếng khơi
Nửa con gái đang rạng ngời xuân sắc.
Nửa
trao đi - nửa ôm ghì góp nhặt
Đã yêu anh quặn thắt trái tim này
Trút cồn cào, cháy cạn kiệt đắm say
Anh thay đổi, Em cười dài không khóc!
Nửa
nghi ngờ - nửa tập yêu lừa lọc
Nửa nhu mì - nửa gai góc bản năng
Nửa dại khờ - nửa gan dạ trước anh
Nửa hiền lành - nửa vì anh tàn bạo.
Nửa
vụng về - nửa thông minh sắc sảo
Nửa ngây ngô anh bảo Dạ thưa Vâng
Nhưng anh ạ! Khi anh đã không cần
Em - một nửa, xa lìa ngay tức khắc.
Nửa
cũ mèm - nửa vì anh đổi khác
Nửa hi sinh - nửa giữ lại riêng mình
Nửa ồn ào - nửa còn lại lặng thinh
Nửa toan tính - nửa trao tình mù quáng.
Nửa
tối tăm - nửa hào quang tỏa sáng
Trót yêu rồi ngậm trái đắng tìm vui
Nhưng đến khi tình ái đã ngủ vùi
Nhai lá ngón tìm quên em cũng dám.
Nửa
rụt rè - nửa tự tin,cam đảm
Nửa ngang tàn - nửa lãnh cảm, tự kiêu
Nửa muốn anh hãy thấu hiểu thật nhiều
Nửa im lặng dù bao điều muốn nói.
Nửa
yếu mềm - nửa gan lỳ rắn rỏi
Nửa phơi bày - nửa gói ghém trong tay
Nửa ngoan hiền nhưng đau quá sẽ say
Nửa hoang dã - nửa vì em kiêu hãnh.
CẢM
ƠN NGỌN GIÓ TRÁI MÙA
Trần
Kiêu Bạc
Không
phải đâu em, mùa Đông qua thật rồi
Chỉ còn gió thương em nên ở lại
Thử soi gương nhìn tóc em, bên trái
Sẽ thấy gió lạc mùa làm mất dấu tay anh.
Tưởng
năm qua rồi tình nhú những mầm xanh
Gió mùa Đông thổi qua ngàn nụ chết
Dấu tay trên tóc em còn không giữ được
Chắc gì anh với gió mãi bên em.
Dẫu
thương em gió vẫn nép ngoài hiên
Chờ đêm nhớ nhung lòn qua khe cửa
Em vô tư con tim mở ngõ
Anh tìm hoài không được chỗ trú chân.
Gió
còn Đông mà mây đã mùa Xuân
Chỉ còn gió thương em nên ở lại
Dấu tay anh tìm đâu thấy nữa
Tóc em buồn nên rẽ lệch đường ngôi.
Tìm
lại đi em, nơi phía trái thôi
Gió đã vội qua dấu tay còn ở lại
Đừng trách gió làm rối tung tóc rối
Không gió trái mùa em đâu nhớ dấu tay anh.
Có
lẽ nào em chẳng thể quên anh
Nỗi nhớ mong manh khắc sâu vào ký ức
Cơn gió nào ngang qua miền hạnh phúc
Có thấy còn sót lại chút gì không ?!
Người
ta bảo cứ quên là xong
Sao riêng em cứ giữ hoài nỗi nhớ
Người ta bảo càng yêu càng đau khổ
Xa nhau rồi cứ quên hết thế thôi.
Có
thể nào em quên được đôi môi
Và ánh mắt đã nhìn em đắm đuối
Giọt nước mắt ướt mi như lần cuối
Có lẽ nào, có lẽ nào...em quên.
Không
bao giờ em quên nổi cái tên
Đã khắc sâu vào tim trong những đêm không ngủ
Nước mắt rơi ướt nhoè trang chữ
Những vần thơ dang dở mãi sau này...
Biết
bao giờ em mới quên anh đây
Bởi anh là mối tình đầu thơ dại
Trái tim còn rung động như xưa... mãi!
Tình yêu luôn là như vậy, mãnh liệt còn cào, nhưng đôi khi lại mong manh dễ vờ, tìm được nhau đã khó, giữ được nhau đi thật xa còn khó hơn rất nhiều. Hãy biết trân trọng những điều mình đang có.