Thơ tình buồn ngắn khoảng lặng trong tim dành cho những mối tình buồn danh dở trong
tim, thơ tình yêu ngắn nhẹ nhàng cho những ai có mối tình ở xa không thể gặp mặt…
trong tình yêu, có ai nói trước được điều gì???
Có những cuộc tình kéo dài đến
lạ rồi có cái kết ai cũng phải tiếc nuối, có những mối tình bên nhau rồi bước
chung con đường đến cái kết thật đẹp, có những cuộc tình bạn đang cố vun vén để đến được bến bờ của hạnh phúc…. Bạn đang ở mốc nào trong tình yêu???
ĐẾN
BAO GIỜ
Thơ: Hạ Băng
Đến
bao giờ tim sẽ lại biết yêu
Biết ngóng đợi vào những chiều xuống phố
Cười vui vẻ khi cùng ai thả bộ
Đi dưới mưa cũng chẳng sợ ướt người.
Đến
bao giờ ta lại thấy lòng vui
Không buồn khổ hay sụt sùi than thở
Lòng hạnh phúc ngập tràn trong nỗi nhớ
Một niềm tin một chỗ dựa trong đời.
Đến
bao giờ giọt lệ sẽ ngừng rơi
Thôi than vãn khi tình người bạc bẽo
Chẳng khắc khoải vì sầu đau đan chéo
Tủi thân ai lạnh lẽo những đêm dài.
Đến
bao giờ tình phân biệt đúng sai
___________________________________
Có
những ngày nỗi nhớ quá chênh vênh
Em bất chợt nghe tiếng lòng thảng thốt
Con tim nhói niềm đớn đau ngạt ngột
Ngực bồi hồi, giọt nước mắt rưng rưng...
Con
đường này từng rộn rã mùa xuân
Mình dạo bước như không còn ai nữa
Tựa vai anh - mối tình nồng rực lửa
Anh bảo rằng: mình sẽ mãi bên nhau.
Dù
cuộc đời nhiều lắm những niềm đau
Anh sẽ bên em ta vượt qua giông bão
Mặc cuộc đời với bao điều phiền não
Dựa vào nhau ta đến cuối cuộc đời...
Mái
nhà tranh sẽ ấm áp tiếng cười
Vì tình yêu đượm nồng duyên đôi lứa!
Em nhớ mãi những lời anh đã hứa
Giờ xa rồi... anh vĩnh viễn rời xa...
Chỉ
còn em vụng dại giữa phong ba...
Thơ:
Cà Phê Đắng
________________________________
Tình
chưa vẹn, ta chia đôi lối rẽ
Ở phương này có vui vẻ gì đâu
Nhớ người ta mà cái bụng cứ rầu rầu
Đêm góc nhỏ, ôm gối sầu bầu bạn.
Hiểu
cho anh! trang thơ tình trút cạn
Mấy thu rồi như nắng hạn chờ mưa
Nhớ người xưa, ôi biết nói sao vừa
Hoài mắt mỏi, như mưa chiều tháng bảy.
Hạ
qua đi, buông khối sầu đọng lại
Gió thu về, như gọi mãi tên em
Lá vàng rơi, buông khẽ động bên thềm
Chân ai bước, hay nỗi niềm vọng tưởng.
Thời
gian trôi, mấy thu rồi xuôi ngược
Lối đi về cũng lặng lẽ rêu phong
Ngóng về đâu ? nghe đau xé cõi lòng
Dòng thơ ngắn, nỗi lòng “em có biết ?
__________________________________
EM
CHỈ LÀ VẬY THÔI
Thơ: Lê Hồng Mận
Bởi
em là cô gái dễ tổn thương
Nên vẫn thường lặng thầm rơi nước mắt
Chỉ một chút thôi giữa bao điều nhỏ nhặt
Cũng đủ làm đau thắt tận đáy tim.
Nếu
em buồn mong anh chớ lặng im
Hãy mỉm cười, nói đôi điều ngộ nghĩnh
Dẫu đôi lúc em vô cùng bướng bỉnh
Nhưng lại dễ dỗ dành... như một đứa trẻ con...
Bởi
em là cô gái sắt son
Nên sẽ mỏi mòn đợi anh nơi bậu cửa
Nếu anh thấy không còn nơi đi nữa
Thì hãy về
nhen bếp lửa cùng em...
Em
là người như thế đấy... anh xem
Chỉ cần anh coi em là tri kỷ
Em sẽ yêu thương không ngại ngần, suy nghĩ
Và chỉ nhớ về anh giữa muôn triệu dáng hình...
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét