Những bài thơ về xa quê cảm xúc dâng trào. Quê hương, một nơi thật
bình yên cho tất cả mọi người. có câu nói rằng “quê hương là chùm khế ngọt…”.
Chỉ những ai đi xa quê vì cuộc sống mưu sinh mới hiểu và cảm nhận được nỗi nhớ
quê da diết đến dường nào. Ai đi xa quê cũng lưu giữ riêng cho mình những cảm xúc,
những kỷ niệm của tuổi thơ thật đẹp, những lúc mệt mỏi chỉ muốn về để ôn lại những
hoài niệm. Nhưng cuộc sống mưu sinh đôi khi không thể đáp ứng mọi thứ.
TÌNH NGƯỜI XA XỨ
Thanh Tùng
Việt Nam đất nước quê
tôi,
Nơi đâu cũng đẹp, tình
người quê hương.
Đi xa mới thấy vấn
vương,
Quê cha đất tổ, mến
thương vô cùng.
Khi xa sao nhớ vô chừng,
Nhớ anh, nhớ bạn, đã
từng có nhau.
Dù cho mãi tận nơi đâu,
Khó ai quên được, những
câu ru hời.
Dù xa cách biệt phương
trời,
Trong tim văng vẳng,
những lời mẹ ru.
Mùa Hè mà ngỡ đang thu,
Bởi những cơn gió, mát
từ mẹ yêu.
Nay xa sao thấy nhớ
nhiều,
Nhớ sao ruộng lúa, phì
nhiêu quê mình.
Người nông chân chất
nghĩa tình,
Bên bờ em gái, xinh xinh
xóm làng.
Đi xa trong dạ còn mang,
Bao nhiêu kỷ niệm, ngổn
ngang trong lòng.
Thèm được tắm mát bên
sông,
Thèm được những buổi,
trên đồng quê hương.
QUÊ HƯƠNG
(Tác giả: Hồ Văn Thiên)
Xa quê biền biệt từ lâu
Mà hương quê chẳng phai mầu thời gian
Ước ao một bữa rau lang
Ăn cùng mắm cáy, cua rang cháy càng.
Nhiều đêm mơ ổ
rơm vàng
Say mùi lúa mới, miên man giấc nồng
Mắt cay ngỡ khói đêm đông
Xoay quanh bếp lửa than hồng nướng khoai.
Đầu nhà nở trắng hoa mai
Nhớ hương hoa bưởi cô Hai gội đầu
Khế chua, sung chát ngấm lâu
Nhớ cơm cà nén, canh bầu đầu tôm.
Nhớ ai má lúm, môi son
Đêm trăng dúi nắm cốm thơm vội vàng
Tay cầm tay ấm mùi hương
Qua năm tháng mấy nẻo đường không phai…
NỖI BUỒN XA XỨ
Đức Ngọc
Xa quê viễn xứ bao ngày
Bao năm xuân tới lại ray
rứt lòng
Một thời phiêu bạt long
đong
Sao mà chẳng có tiền
nong gửi về
Nước Nga nó thật nhiêu
khê
Cảnh đời chen lấn bộn bề
khó khăn
Trong lòng canh cánh trở
trăn
Tha hương cầu thực làm
ăn não nề
Mười năm chưa có tiền về
Thăm nhà thăm Mẹ thăm
quê một lần
Đường về đâu có phải gần
Nên đành phải hẹn đến
lần xuân sau
Ước mơ viễn cảnh muôn
màu
Nhưng nào ai hiểu nỗi
đau ngậm ngùi
Nước Nga chẳng thấy niềm
vui
Nỗi buồn xa xứ ......đủ
mùi đắng cay
Bao năm trôi dạt sang
đây
Bấy nhiêu năm tháng chân
tay rã rời
Nhiều khi chẳng nói
thành lời
Biết bao nỗi khổ...cảnh
đời ly hương.
QUÊ HƯƠNG TÔI
(Tác giả: Gió Bụi)
Cuối trời tây là quê
hương tôi đấy
Có dừa xanh những dãy núi cao cao
Chiều trên sông hò ai cất ngọt ngào
Như khẽ ru đưa ta vào mộng thắm
Ai có biết ? Quê hương
tôi đẹp lắm !
Nghĩa tình quê vẫn mãi
đậm sắt son
Lòng dân quê trong sáng tựa trăng tròn
Bao gian khổ vẫn còn nuôi hy vọng
Mẹ hiền tôi mỗi chiều
hoài trông ngóng
Đứa con thơ lạc lõng tận
phương xa
Và mỗi khi Xuân đến nở đầy hoa
Mẹ tôi khóc xót xa vì thương nhớ
Nén tâm tư giấu che dòng
lệ nhỏ
Ngước trời cao thầm ngỏ
áng mây xanh
Mây về đâu cho tôi gửi mộng lành
Về bên mẹ tấm lòng thành con trẻ.
Tôi muốn hóa thành gió
bay thật khẽ
Đến bên người xóa nhẹ
những đắng cay
Để Xuân sang thêu dệt ước mơ đầy
Dù ngăn cách còn đây tình mẫu tử
XUÂN XA XỨ
Thanh Phong
Con én lạc bay về ngang
trước ngõ
Cuối hàng hiên lấp ló nụ
mai vàng
Giũ manh áo phong sương
đời quán trọ
Ta lặng nhìn phố nhỏ đón
xuân sang
Nghe khao khát bếp hồng
hơi ấm lửa
Bóng mẹ hiền tựa cửa
đứng chờ trông
Nghe khao khát chút
duyên nồng đôi lứa
Sưởi cõi hồn giá lạnh
giữa chiều đông
Về đâu hỡi bên dòng đời
hối hả
Bước độc hành xứ lạ kiếp
tha hương
Ta mải miết trên đường
muôn vạn ngả
Cho sầu dâng buốt dạ
giấc mơ thường
Nghiêng vai đón những
mùa xuân xa xứ
Phủ xuống đời gánh nợ
chữ mưu sinh
Ôi tha thiết mảnh chân
tình cô lữ
Mộng nàng xuân mãi giữ
chặt tim mình.
QUÊ NHÀ TÔI ƠI
Tran Nghia
Thế là hết đã không còn
chi nữa
Ngày trở về con lạc lõng
bơ vơ
Ôi quê hương và cả một
tuổi thơ
Sẽ mãi mãi chỉ còn trong
trí nhớ
Ngày con về không có ai
mở cửa
Góc vườn buồn lạnh quá
nỗi cô đơn
Con đớn đau trong vạn
nỗi tủi hờn
Một mình đứng giữa hoang
tàn đổ nát
Cha Mẹ đã đi về miền cực
lạc
Giờ con về ngơ ngác
những nguồn cơn
Con bơ vơ trong cả tiếng
tủi hờn
Tìm nhung nhớ thẫn thờ
trong chiều tím
Phía trời xa ánh vừng
dương sắp lịm
Con lục tìm lại chút ít
thân quen
Phía bên kia làng xóm đã
lên đèn
Con lầm lũi quay đi
trong lặng lẽ
Giữa trần trụi một mình
con đơn lẻ
Lời tạ từ chẳng biết nói
cùng ai
Nước mắt rơi qua những
tiếng thở dài
Xin gửi lại quê nhà niềm
thương nhớ.
XUÂN NÀY CON KHÔNG VỀ
Người Mang Tâm Sự
Đã bao lần xuân đến rồi
lại đi
Mẹ nhớ con đôi mi nhòa
ngấn lệ
Biết làm sao phương xa
con không thể
Quay trở về để chúc tết
mẹ cha
Xuân đến rồi bao nhiêu
là sắc hoa
Đua nhau nở thiết tha
mừng năm mới
Nơi xứ người biết bao
lời muốn nói
Trong ngày xuân phơi
phới vui rộn ràng
Sắp đến rồi tết âm lịch
xuân sang
Lại một năm con dở dang
lời hứa
Lại một lần mất niềm tin
điểm tựa
Mong con về nhúm bếp lửa
ngày xuân
Để đầu năm được rộn rã
tưng bừng
Và hạnh phúc nụ cười
mừng năm mới
Mẹ đừng buồn, ba ơi con
xin lỗi
Tết không về, nhà đừng
mỏi mòn trong.
"Quê hương nếu ai không nhớ sẽ không nhớ nổi thành người ", câu nói thật sự rất hay và ý nghĩa. Ai xa quê dù bất cứ ở nơi đâu, hãy luôn giữ lại những kỷ niệm đẹp trong lòng lấy đó làm động lực cố gắng để một ngày được trở về quê hương, trở về mái nhà thân yêu mọi thứ sẽ được trọn vẹn hơn. Chúc cho tất cả mọi người xa quê, dù ở trong nước hay ngoài nước luôn tràn ngập sức khỏe, công việc thuận lợi.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét