Thơ ngắn về mẹ hay cảm xúc rơi nước mắt, Ai cũng được sinh ra từ một người
mẹ, tình cảm mẹ trao cho con ngay từ khi lọt lòng đến khi ta trưởng
thành vẫn vậy, chỉ có khi chúng ta lớn lên bon chen với cuộc sống mà
vô tình không cảm nhận được hết sự yêu thương vỗ về của mẹ. Mẹ là
người ân cần vun vén giúp giữ lửa của gia đình. Những bài thơ hay về mẹ dành cho những ai đang ngồi buồn nhớ mẹ, nhớ nhà.
Đừng Giận Mẹ
Em
ơi, đừng giận mẹ làm gì
Bởi người già tính tình như con trẻ
Bằng tuổi mẹ rồi chúng mình cũng thế
Cứ đổi thay nóng lạnh bất thường.
Biết
bao người không còn mẹ để mà thương
Miếng trầu quả cau thắp hương rồi để héo
Mẹ đã qua một đời khôn khéo
Mới nuôi anh khôn lớn đến bây giờ.
Tuổi
già đi qua là sự sống hững hờ
Nên đổi tính ấy là điều dễ hiểu
Hãy vui vẻ đừng bao giờ khó chịu
Khi mẹ ta còn hiển hiện trên đời.
Để
một mai khi khuất bóng mẹ rồi
Mỗi chúng ta không còn gì phải hận
Mẹ có điều gì em ơi đừng giận
Vì ta cũng là mẹ trong những tháng năm sau.
Mẹ Ơi …
Mẹ
ơi ! trăm nhớ ngàn thương.!
Con đi con sợ lệ vương trong lòng
Khoảng trời cái nắng bâng khuâng,
Con ngồi bên Mẹ ấm trong nụ cười..
Từ
ngày Cha hóa về trời
Con càng thương Mẹ sống đời với con
Lời từ vang vọng nỉ non
Liễu phàm tứ huấn dạy con chuyên cần.
Con
cần Mẹ biết bao lần
Canh khuya gió lạnh Mẹ nằm ra sao
Tiếng ru lời Mẹ thuở nào
Thâu đêm Mẹ thức ngọt ngào dỗ con,
Bây
giờ con lớn con khôn.
Biết bao công Mẹ nuôi con nên người
Mái nhà xưa bóng Mẹ ngồi
Bồ Đề tâm giống con trồng năm xưa..
Đêm
qua con niệm Di Đà
Gửi miền thương Mẹ an lành bên con.
Con
nguyện bên Mẹ..Mẹ ơi !.
Gió đông se lạnh cỏ cây úa vàng,
Mái đầu Mẹ bạc pha sương
Con luôn bên Mẹ tình thương ấm nồng,
Ngọc
Dung
Mẹ Tôi
Mẹ
tôi nay đã già rồi..!
Như sương khói mỏng buông lơi chiều tà
Đường đi Mẹ sợ đường xa..
Xương mai hình hạt hóa ra thân gầy,
Mẹ
giờ như một bóng mây
Tuyết phai màu tóc nhuộm đầy thời gian
Tim con một thoáng ngỡ ngàng,,,
Mẹ như huyền thoại con mang vào lòng.
Bao
năm con vẫn chờ mong,
Thương trao về Mẹ đóa hồng yêu thương
Trời tây ngả ánh tà dương
Phố chiều ai dẫn con đường Mẹ qua.
Mẹ
già như tuổi lên ba,
Ngây ngô Mẹ hỏi biết nhà Mẹ đâu.?.
Tim con tan nát u sầu,
Mẹ như đốm lửa đêm thâu dần tàn.
Nhân
ngày sinh nhật chín mươi
Kính dâng lên Mẹ hoa tươi sen hồng
Đường mây núi bể khó lường
Tình yêu của Mẹ soi đường con đi…
Ngọc
Dung
Gởi Đến Mẹ Kính Yêu
Con
nhớ lắm, nhớ một làn hơi ấm
Một nụ cười nồng thắm vị yêu thương,
Một đôi tay xua giá lạnh đêm trường,
Một ánh mắt dõi theo đường con bước.
Tạo hóa vốn vô thường, ai biết được
Sóng cuộc đời vô thức đẩy con xa
Vòng tay cha trong giá lạnh đêm trường
Nụ cười mẹ với yêu thương vĩnh cửu.
Con ngụp lặn giữa cuộc đời cố hữu
Giữa nhân tình và nếm đủ bi ai
Giữa mưu sinh, cuồng vội, tháng năm dài
Rồi bật khóc ước chi mình trẻ lại?
Dù vẫn biết tuổi thơ đâu còn mãi,
Và thời gian đâu trở lại bao giờ
Nhưng khi đời mình lạc lõng bơ vơ
Con mới nhớ tuổi thơ và nhớ mẹ.
Con chợt hiểu: Mình khác chi đứa trẻ
Vô tư nhiều nên thành lẽ vô tâm
Đâu nhận ra những chiếc bóng âm thầm
Cha và mẹ luôn quan tâm lặng lẽ.
Trước thế giới với bao điều mới mẻ,
Con “say đời” như con trẻ ham chơi
Tàn cuộc vui con lại nhớ tay người
Con mới biết con của người ngốc lắm
Bạn biết đấy, cuộc sống dài thăm thẳm
Nhưng đời người giới hạn bởi trăm năm
Hãy nói yêu những chiếc bóng âm thầm.
Đừng xin lỗi khi trăm năm đã hết.
@Ly
Tuyết.
Ai đang còn mẹ xin đừng làm mẹ buồn, mỗi người, mỗi gia đình một hoàn cảnh nên cách thể hiện tình cảm cho người mẹ cũng khác nhau. Dù có như thế nào hãy cố gắng đừng làm cho mẹ phải buồn. Cuộc sống này ta chỉ có một người mẹ, năm tháng trôi qua có thể cướp mất mẹ bất cứ lúc não nên hãy biết trân trọng.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét