Bài thơ hay nhất về tuổi học trò đáng nhớ một năm học mới lại đến, có
những bạn đây là lần đầu tiên bước vào ngôi trường mới, lần đầu tiên
sống xa nha để tiếp tục con đường tri thức, cũng có những bạn đây là
năm học cuối cùng được gắn bó với mái trường bạn bè thân yêu. Năm
học mới sắp đến với bao cảm xúc ùa về sau một kỳ nghỉ hè dài,
những lúc này đây không gì có thể diễn tả hết cảm xúc bằng những bài thơ hay tuổi học trò.
THỜI HỌC SINH CUỐI CẤP
Mai đây thôi ta còn là ai nữa Bạn cũ xa rồi trường cũng đã đổi thay Mỗi lúc buồn chắc chẳng có ai hay Còn đâu nữa những đắng cay sẻ nửa.
Phải chi cuộc đời đừng chia thành nhiều cửa Để bạn bè được ngồi nữa bên nhau Nhưng duyên phận dù có đau đành chịu Chỉ mong cuộc đời đứng níu bước chân ai.
Tiết học cuối cùng của ai Giọt nước mắt nghẹn ngào nơi khóe mắt Yêu thương kia bao ngày góp nhặt Gửi bạn bè gửi lại mái trường xưa.
Ngậm ngùi dây phút biệt li Kẻ ở người đi biết nói gì đỡ tủi Chẳng ai rảnh để ngồi mà an ủi Cứ sụt sùi khóc mãi chẳng chịu thôi...!!!
Tiết học cuối cùng của ai Giọt nước mắt nghẹn ngào nơi khóe mắt Yêu thương kia bao ngày góp nhặt Gửi bạn bè gửi lại mái trường xưa.
Bài hát: Phượng Vĩ - Hồ Hoàng Yến
TÍM CHUNG THỦY
Người ta bảo màu tím là chung thuỷ
Tím chân thành son sắt của con tim
Tím u buồn với dáng dấp im lìm
Tím đau khổ của tình yêu đổ vỡ.
Tím
là sắc hoa màu nhung nhớ
Tím đoan trinh thể hiện ở tâm hồn
Tím âm thầm chịu đựng mọi cô đơn
Tím son sắt cho đi không đòi lại.
Tím
đã yêu ai là mãi mãi
Tím không cần nhung lụa với vàng son
Tím đơn sơ trong cuộc sống tâm hồn
Tím chấp nhận thả mình trong bóng tối.
Tím
bước đi không có hoa trải lối
Tím cuối đầu thua thiệt với quyền uy
Tím chua cay khi tình chẳng còn gì?
Tím u hoài với niềm đau chất ngất.
Tím lặng lẽ yêu gió buốt vào lòng
Tím thương sầu ai có biết cho chăng?
Tím run rẩy dưới trời đông băng giá
Không hiểu sao tôi lại yêu màu tím
Có lẽ tím dại,tím buồn,tím cô đơn
Thương màu tím bơ vơ chiều chủ nhật
Phố lên đèn màu tím vẫn lang thang...!
XIN
NĂM THÁNG ĐỪNG TRÔI
Một
niên học cũng trôi qua
Bao
nhiêu cảm xúc vỡ òa ra đây
Tôi
cầm học bạ trong tay
Mà
tôi cứ ngỡ như là đang mơ.
Một
mình trong cảnh bơ vơ
Nhìn
hoa rơi mãi lững lờ hoa ơi!
Bão
giông kéo đến bên trời
Xót
người xót cảnh lệ rơi mất rồi.
Trong
tôi còn lắm bồi hồi
Sao
hoa mãi rụng để rồi hoa tan
Biệt
ly trong cảnh trái ngang
Cho
ta một chút bàng hoàng mà chi.
Ngỡ
ngàng trong cảnh biệt ly
Hoa
tươi, bỗng úa người đi không về
Cảnh
buồn lòng dạ não nề
Nhớ
người tức cảnh bộn bề đau thương.
Mai
sau trên mọi nẻo đường
Có
còn gặp lại đừng vương tiếc sầu
Cỏ
xanh nay đã phai màu
Mà
năm tháng chẳng ngày nào ngừng trôi.
Lững
lờ trong cảnh đơn côi
Nhìn
hoa phượng nở để rồi phôi phai
Cảnh
buồn lòng cũng buông lay
Thôi
thì cách biệt để thay tất lòng.
KỶ
NIỆM TUỔI HỌC TRÒ
Nhớ
về kỷ niệm ngày xưa
Hiu hiu gió thổi thôi đưa tháng ngày
Nhớ dòng lưu bút trao tay
Khắc ghi nét chữ khó phai một thời.
Nhìn
nhau lệ lại tuôn rơi
Làm sao kể xiết muôn lời nghĩa nhân
Ngoài trời có tiếng ve ngân
Vang lên điệp khúc bâng khuâng não nề.
Xa
nhau cách trở trăm bề
Trường xưa, bạn cũ ai về tìm nhau
Nhìn hoa phượng đỏ một màu
Tìm về ký ức ngày nào khó quên.
NHỮNG
BÀI THƠ KHÔNG TIÊU ĐỀ
1.Mực
tím dễ thương áo trắng ai
Đừng đem mây xuống vắng chân trời
Em đi một bước ta dừng lại
Nghe tím dọc đường cỏ non phơi
2.Ngập ngừng áo trắng ô hay
Bài thơ lưu bút trao tay thẹn thùng
Đến rồi ngày đỏ rưng rưng
Con ve rã giọng trên lưng phượng hồng
3.Một chút thu vàng một chút xuân
Rằm trăng ngày ấy chẳng bâng khuâng
Tinh khôi trang giấy thơm mùi vở
Cỏ rối đường về không vướng chân
4.Áo nàng vàng tôi yêu hoa cúc
Áo nàng xanh tôi mến lá sân trường
Sợ thư tình không đủ nghĩa yêu thương
Tôi thay mực cho vừa màu áo tím
5.Một mai rồi tháng năm sẽ lớn
Ai sẽ quên một thoáng trời hồng
Sẽ quên có một người đợi trông
Một kẻ đứng dọc đường mãi đợi
6.Vậy đó mà bỗng nhiên họ lớn
Tuổi 20 đã đến có ai ngờ?
Một hôm giai khúc mùa ve lại
Đứng ngẩn trông vời màu áo tuổi thơ
7.Xin được mãi là thiên thần áo trắng
Giọt mực hồn nhiên đậu lại trên tay
Xin nghe hoài loài sơn ca thánh thót
Của những ngày hoa nắng thơ ngây.
8.Đừng đến nữa ngày giã từ lớp học
Đừng chia tay để rồi ai cũng khóc
Khi tất cả quanh mình hóa thân thương
Và đừng quên nghe một thuở học đường
9.Hững hờ gió thổi rung cây
Một bông hoa phượng rơi ngay đầu thềm
Ra sân định nhặt tặng em
Ngờ đâu em đã đến xem trước rồi
10.Kỉ niệm xưa ngỡ chừng như im bặt
Chợt hiện vế nguyên vẹn ở trong tim
Nghe bâng khuâng sao cứ muốn đi tìm
Tháng ngày qua lấm lem màu mực tím
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét