Thơ tình buồn chia tay
cuộc sống 365day sưu tầm được dành riêng cho bạn nào đang có tâm trạng trong
tình yêu. Tho tinh yeu ngan này chắc chắn sẽ thay bao điều bạn muốn
nói trong lúc này.
VỀ VỚI THÁNG NĂM
(Trần Thế Phương)
Anh lại về với cái nắng
tháng năm,
Thăm lối cũ con đường xưa em đợi.
Gió thổi qua cầu mang buồn vời vợi,
Chỉ một lần...lỗi hẹn đến nghìn sau !
Chiếc nón ngày nào giờ
đã úa màu,
Nghiêng nửa má suốt một thời con gái.
Trang thư cuối em ép nhành hoa dại,
Mãi bây giờ còn tê tái ngẩn ngơ.
Cánh phượng hồng buổi ấy
dệt nên thơ,
Có biết đâu đọng đôi bờ chia biệt.
Và cứ mỗi mùa phượng thay lá biếc,
Anh chìm vào dòng nuối tiếc bâng khuâng !
Trên dòng sông ai có tắm
hai lần,
Anh đã thả trôi khung trời kỷ niệm.
Bến xưa lục bình giăng đầy sắc tím,
Anh lại về tìm kiếm với tháng năm .
_____________________________________
Nếu như mà thời gian
quay được lại
Anh có ước gì cho năm tháng đã qua?
Em thì ước cuộc đời dừng ở đó
Anh mãi bên em như cây cỏ thật thà...
Em đã nhớ những
mảnh đời hạnh phúc
Nhớ những nụ cười trong đó có cả anh
Khoảnh khắc ấy như mưa hè dịu mát
Em đã thương anh bằng tất cả chân thành.
Rồi một sớm trong
hành trang vội bước
Thời gian mang anh cùng yêu dấu đi xa
Em vẫn cười nhưng không còn trọn vẹn
Một mảnh hồn em luôn thương nhớ thật thà.
Giá như mà cuộc đời
đều hạnh phúc...
Em ở hiền sao mãi gặp chia ly!
Nếu một lần thời gian quay được lại
Anh nói xem, anh sẽ muốn ước gì?
Thơ: Lilly Luta
_______________________________________
CÒN LẠI GÌ TRONG ANH
Thơ: NÀNG THƠ
Em đã từng trong sâu thẳm
tim anh
Là giấc mộng an lành ai mong ước
Là bến đỗ giữa dòng đời xuôi ngược
Một tình yêu hạnh phúc được giữ gìn.
Ai nói rằng sẽ trao trọn
niềm tin
Một lời hứa trăm nghìn lần không đổi
Dù cuộc sống lòng người hay gian dối
Nhưng mà ta vẫn vẹn lối đi về.
Là ân tình cho trọn kiếp
đam mê
Bờ vai ấy nguyện thề làm điểm tựa
Sẽ ghép lại cho tròn thành một nửa
Mãi bên em làm chỗ dựa cuộc đời.
Nay một mình trong quạnh
vắng chơi vơi
Anh đã mãi xa rời không trở lại
Lòng mới hiểu những ân tình luyến ái
Chỉ là em khờ dại mộng duyên lành
Em bây giờ còn lại gì
trong anh?
____________________________________
Có hai người lặng lẽ
trước hoàng hôn
Họ chia tay trong một chiều gió nổi
Con đường chung bây giờ chia hai lối
Giải thoát rồi…nhưng không thấy ai vui!
Nước mắt rơi đọng lại
phía chân trời
Lời cho nhau phút này xa lạ quá
Dẫu mai đây bên đường ai gục ngã
Đau thấu trời chắc hờ hững…kệ nhau!
Họ trở về và gặm nhấm nỗi
đau
Tự huyễn hoặc trái tim mình nguyên vẹn
Có ngờ đâu sau cái ngày ngào nghẹn
Lại cả đời mang vết xước trong tim.
Ngày mai đây khi hoa nở
bên thềm
Đưa tay hái lại thương hoài niệm cũ
Chuyện tình xưa với môi cười hé nụ
Sao không cố níu một lần…
Đến kiệt sức…hẵng buông!
Thơ: Hữu Duyên
______________________________________
VIẾT CHO TÌNH ĐẦU
Thơ: Sưu Tầm
Sẽ có một ngày em gặp lại
anh
Tình đầu ạ hay là người yêu cũ
Bao năm rồi đi sâu vào giấc ngủ
Chưa một lần em thôi nghĩ về anh
Chuyện chúng mình ngày ấy
đến quá nhanh
Và lúc đó em còn non nớt quá
Anh đã đến và đi trong vội vã
Mình lỡ một đời nhớ thương ơi
Vòng tay ngày ấy đã
buông lơi
Nụ hôn đầu rớt trên mi mắt
Run rẩy, ngượng ngùng tình đầu em góp nhặt
Vẫn giữ nguyên nơi tận đáy tim mình
Em đã tìm anh qua những
bể dâu
Dù chẳng để làm gì bây giờ nữa
Có gặp nhau cũng quên rồi lời hứa
Mỗi đứa đã yên bề với hạnh phúc riêng
Em cứ ôm mãi cái khoảnh
khắc thiêng liêng
Nhọc nhằn cất giữ tháng năm vụng dại
Biết rằng không gì là mãi mãi
Nhưng sao lòng cứ chẳng thể quên
Có những mong mỏi ta chẳng
thể gọi tên
Chỉ muốn gặp lại ngày xưa thêm một lần nữa
Để có cớ xóa bỏ đi lời đã hứa
Để trái tim mình yên bình thôi thổn thức nhớ anh...!
Tình yêu luôn là như vậy, có hợp rồi sẽ có tan cánh cửa này khép lại sẽ có những cách cửa khác đáng để chúng ta bước tới hơn. Hãy biết trân trọng người đến sau.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét