Anh đi xa nhưng kỉ
niệm vẫn còn
Chạm đâu đâu cũng lạc vào miền nhớ
Đêm thật dài, hòa bóng đêm nức nở
Dốc cạn tình vào hơi thở nén sâu.
Đã qua đoạn... si mê
mối tình đầu
Sao em vẫn ươm hoài mầm hi vọng
Tuổi trưởng thành ai đâu còn trông ngóng
Một tình yêu đắm đuối hóa cuồng si.
Người ta thường... ôm
cô đơn xiết ghì
Ai dạo phố hay làm gì vẫn mặc
Sao em vẫn nghe tim mình quặng thắt
Vẫn thấy cần, cần lắm một tình yêu.
Phố đông người nhưng
xa lạ rất nhiều
Đành thả mình trôi giữa dòng thương nhớ
Xin yêu thương bình yên đừng mắc nợ
Anh thật gần cho hạnh phúc lên ngôi.
Thật trẻ con khi cần
phải có đôi
Cần được chở che khi chiều rét buốt
Em đã qua rồi thời son trẻ...
... nhưng trái tim còn gầy guộc.
Nên vẫn cần anh, cần lắm giữa cuộc đời.
____________________________________
(Dã Quỳ)
Em giấu buồn vào
thẳm sâu đôi mắt
Thương đêm tàn trôi tít tận trùng khơi
Nhắm mắt buông xuôi tựa như chiếc lá rơi
Nhẹ lắm đó người ơi có hiểu.
Em giấu lòng mình
thôi chẳng cần một bờ vai nũng nịu
Mạnh mẽ cười giữa biển đời gian xảo
Đôi lúc em tự hỏi mình
liệu có vượt qua được những ngày giông bão
Đến bến bình yên xa huyên náo vô thường.
Em giấu giọt nước
mắt nặng lòng trong những buổi chiều vương
Thương chiều tím biếc hình hài nỗi nhớ
Thương chuyến đò đầy qua sông giồng mình nặng chở
Giấc mộng tình có cập bến giữa lênh đênh.
____________________________________
VẪN CHỈ YÊU ANH
Thơ: NÀNG THƠ
Nếu mai này ta sẽ gặp lại
nhau
Anh có hỏi về sau ngày giã biệt
Có nhắc tới bài thơ tình tha thiết
Bao đêm dài em đã viết vì ai.
Có nhìn sâu trong ánh mắt
u hoài
Để vẫn thấy em mệt nhoài tâm sự
Lòng câm lặng ôm nỗi niềm níu giữ
Tình ta từng là phép thử đời nhau.
Anh dạy em cuộc sống vốn
muôn màu
Đừng so sánh những nông sâu được mất
Tình không đủ nếu chỉ là chân thật
Giả dối thường chẳng che đậy được lâu.
Chuyện mưu sinh những
toan tính cơ cầu
Khiến tất cả đã phai màu anh nhỉ
Phút ly biệt có bao giờ người nghĩ
Xa nhau rồi em vẫn chỉ yêu anh.
Đời mất nhau năm tháng
chẳng an lành
Để tâm sự mãi chòng chành cùng kỷ niệm
____________________________________
ĐỪNG NHẮC LẠI CÔ GÁI CỦA
NĂM XƯA
Thơ: Khắc Ghi ( Thiên Di)
Xin đừng nhắc cô gái của
năm xưa
Chỉ biết khóc lúc đời vừa chớm mỏi
Chỉ biết nhìn anh đi trong bối rối
Tự ném mình nơi bóng tối, đêm đen .
Người ấy bây giờ không
phải là em
Dù mưa có ướt mèm bên bục cửa
Em cũng chẳng còn vì anh khóc nữa
Đã tự dằn lòng câu hứa năm nao .
Xin đừng nhắc tên em
trong chiêm bao
Kẻo người ấy chợt nghe lại thét gào hận tủi
Lại giận anh, hận lòng và tiếc nuối
Mong muốn được làm quá khứ như em ..
Ở cạnh người xin đừng
nhắc cái tên
Từng bên anh ngắm sóng rền biển đỏ
Từng e ấp nét hôn đầu bỡ ngỡ
Cô ấy cũng là người con gái biết ghen tuông ....
Em bây giờ đã thực sự
biết buông
Phố cũ quán xưa không nhắc buồn trong gió thoảng
Em sẽ cười nếu có trong lơ đãng
Thấy hai kẻ tự tình bảng lảng bóng hoàng hôn ...
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét