Anh sẽ mang hạt hoa vàng
đi rải
Khi mùa Đông thoai thoải phía lưng đồi
Em có nhớ màu hoa trong gió thổi
Hay vô tình như em đã quên tôi?
Trên thảm cỏ mấy hạt còn
chưa nở
Đêm gom sương tưới vỡ những xanh màu
Mưa đến muộn hay trời còn cất giấu
Tôi xui buồn khóc xuống tựa mùa Ngâu!
Trong những bước một thời
ta lạc mất
Ngày em đi cất nhẹ gót quay về
Anh đã biết tình kia là không thể
Nhưng vẫn trồng loài hoa ấy si mê
NGUYỄN HUY
________________________________
Thơ: Thoa Pyo
Hình như cây bàng đã bắt
đầu đỏ lá
Ngọn cỏ liêu xiêu như một kẻ say mềm
Anh đã làm gì tháng Mười một của em?
Để đêm vội kéo tấm mền đòi ngủ sớm?
Em đi qua những tháng
ngày lởm chởm
Thấy rêu xanh cả ý nghĩ mất rồi
Hình như cũng phải từ lâu lắm
Mới có một ngày tháng Mười một ghé chơi!
Chắc là phải yêu anh ít
hơn thôi
Đêm giờ ngủ sớm làm sao về kịp tối
Chỉ một đóa hoa sao làm nên diệu vợi
Chỉ có tình yêu sao giữ nổi một con người.
Nếu em nói buồn thì cũng
vẫn thế thôi
Mà em không nói mặc nhiên anh không hiểu
Bầu trời thì nâu, mà lòng em thì thiếu
Ai sẽ mang ô, che giông gió đời này?
Tháng Mười một lười như một
kẻ còn say
Ngày lững thững trôi trong màu tóc cũ
Này anh yêu, thương bao nhiêu mới đủ?
Yêu bao nhiêu mới giữ nổi một con người?
________________________________
VIẾT CHO MỘT NGƯỜI
Thơ: Sưu Tầm
Gửi cho gió một lời ru của
đất
Và cho anh bông tuyết trắng đầu mùa
Mang theo cả lời em nhắn nhủ
Đông sang rồi, anh đã mặc ấm chưa.
Vấn vương nhiều năm cũ
mùa xưa
Bờ có mòn có bàn chân hai đứa
Chăng mười sáu em chia làm hai nửa
Nửa cho anh, nửa cho cả chúng mình.
Bóng ai đổ dài trong đêm
vắng lặng thinh
Đường về trường sao vẫn còn xa quá
Mong cho gió đừng cuốn đi vội vã
Tuyết đừng rơi, đừng phủ trắng áo anh.
Em đi tìm trong hạnh phúc
mong manh
Gom hoài niệm gửi bài thơ dang dở
Bao năm rồi còn chút gì để nhớ
Yêu thương xưa xin gửi lại đất này.
________________________________
THÁNG 11
Thơ : Xe Đạp Không Yên
Hoa sữa rơi những nụ
hoa cuối cùng
Thu vấn vương đọng trên từng chiếc lá
Lập đông mà hoa sữa thơm kì lạ
Đưa hương nồng hương lan tỏa không gian.
Tháng 11... gọi tiết
lạnh mùa sang
Con đường quen ta lang thang độc bước
Gió vô tình trên vai gầy nhẹ lướt
Làm ngẩn ngơ mỗi một bước chân rời.
Tháng 11... gió bắt
đầu khác rồi
Thổi hắt hiu để sầu rơi nối tiếp
Thả nhớ nhung vào trong veo mắt biếc
Cho lòng ai thêm da diết cồn cào.
Tháng 11... mùa đêm
xuống hư hao
Nơi tâm hồn gọi bao cảm xúc đến
Dòng kí ức bỗng ùa về xâm chiếm
Đêm thức thao những hoài niệm thật gần.
Tháng 11... với niềm
nhớ âm thầm
Theo thời gian, anh lặng câm chôn giấu..
sưu tầm tại: FB\THƠ TÌNH BUỒN AI HỢP TÂM TRẠNG THÌ VÀO
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét