Trên cuộc sống này có tình cảm nào bằng tình cảm cha mẹ. Tình cảm của bố là những giọt mồ hôi rớt xuống để cho con cái ấm no, tình cảm của mẹ là sợi dây gắn kết toàn bộ gia đình lại với nhau. Mẹ luôn là người ân cần và thể hiện tình cảm nhiều nhất với con cái, khi ta kịp trưởng thành để hiểu hết công lao của cha mẹ thì cảm thấy thời gian trôi nhanh quá. Dành tặng bạn đọc những bài thơ hay nhất về mẹ kính yêu cùng đọc và cảm nhận.
Mẹ Ơi … Đừng Khóc
Con lại ốm rồi .. răng
dấu được mẹ đây ..
Cũng đã nhiều ngày mẹ vì con , vất vả ..
Mắt mẹ quầng thâm dáng mẹ gầy.. bóng ngả ..
Con nỏ đành lòng để mẹ biết con đau …
Đã bao đêm dài mẹ vò võ
canh thâu ..
Mẹ sợ cơn đau lại làm con thêm sốt ..
Mắt lệ rưng rưng .. tay bê từng chén thuốc ..
Gạt vội giọt buồn .. mẹ dấu hết vào khăn …
Con lại ốm rồi .. dừ phải
biết mần răng ?
Đừng khóc mẹ ơi .. ! .. dù rằng .. con đau lắm !
Mẹ hãy cười lên cho mùa đông có nắng ..
Con sẽ yên bình và cố gắng vượt qua ..
__________________________________________
Mẹ
Biết chiều nay con về thứ bảy
Gánh rau xanh mẹ hái nhiều hơn
Chợ huyện cách xa, ngày đông tê tái
Bước chân gầy vẫn bám chặt đường trơn
Nghĩ tới con mẹ rải bước dài hơn
Lòng ấm lại giữa chiều giá buốt
Gánh rau nặng thấm tình người, nhẹ bớt
Giọt mồ hôi nhỏ suốt quãng đường dài
Giọt mồ hôi hoà lẫn giọt mưa rơi
Trong lạnh lẽo ấm nồng tình mẹ
Những cọng rau trên dáng đời ngả xế
Gửi màu xanh theo nhịp chân gầy
Mai con về dù lạnh gió heo may
Nhưng đã có giọt mồ hôi mặn ấy
Nhưng đã có nhưng ngày đông tê tái
In dáng người trĩu nặng gánh rau xanh
_____________________________________
Gởi Đến Mẹ Kính Yêu
Con nhớ lắm, nhớ một
làn hơi ấm
Một nụ cười nồng thắm vị yêu thương,
Một đôi tay xua giá lạnh đêm trường,
Một ánh mắt dõi theo đường con bước
Tạo hóa vốn vô thường, ai biết được
Sóng cuộc đời vô thức đẩy con xa
Vòng tay cha trong giá lạnh đêm trường
Nụ cười mẹ với yêu thương vĩnh cửu
Con ngụp lặn giữa cuộc đời cố hữu
Giữa nhân tình và nếm đủ bi ai
Giữa mưu sinh, cuồng vội, tháng năm dài
Rồi bật khóc ước chi mình trẻ lại?
Dù vẫn biết tuổi thơ đâu còn mãi,
Và thời gian đâu trở lại bao giờ
Nhưng khi đời mình lạc lõng bơ vơ
Con mới nhớ tuổi thơ và nhớ mẹ.
Con chợt hiểu: Mình khác chi đứa trẻ
Vô tư nhiều nên thành lẽ vô tâm
Đâu nhận ra những chiếc bóng âm thầm
Cha và mẹ luôn quan tâm lặng lẽ
Trước thế giới với bao điều mới mẻ,
Con “say đời” như con trẻ ham chơi
Tàn cuộc vui con lại nhớ tay người
Con mới biết con của người ngốc lắm
Bạn biết đấy, cuộc sống dài thăm thẳm
Nhưng đời người giới hạn bởi trăm năm
Hãy nói yêu những chiếc bóng âm thầm.
Đừng xin lỗi khi trăm năm đã hết.
_______________________________________
Đã lâu rồi con không
khóc mẹ ơi
Nước mắt cứ chảy đi đâu
hết cả
Đã lâu rôi con chăng
còn cảm xúc
Trước những niềm vui
hay trước những nỗi buồn
Ngay cả tình yêu con
cũng đã mất luôn
Người ấy chẳng bao giờ
hiểu được con mẹ ạ
Mỗi ngày qua lại càng
thêm xa lạ
Chúng con mất dần trong
ánh mắt của nhau
Bao lần rồi con thức suốt
đêm thâu
Bên khung ảnh ngày xưa
còn thơ bé
Con đứa trẻ thơ ngây cư
níu bàn tay mẹ
Mắt tròn xoe và môi thắm
nụ cười
Mẹ chăng nhìn con đôi mắt
cứ đi đâu
Cứ nhìn về nơi nào,lạ lắm!
Cái ngày ấy con làm sao
hiểu nổi
Nên cứ vô tâm cứ cười
nói mẹ ơi!
Tháng năm qua con đã lớn
lên nhiều
Người ta đã dạy con điều
hay lẽ phải
Những đúng,những sai,những
khôn,những dại
Cái gì nên yêu,nên ghét
trên đời
Nhưng có một điều con
không biết mẹ ơi
Là nước mắt từ đâu mà
có được
Nên đã lâu rồi con
không hề biết khóc
Lâu,lâu rồi con xa mẹ,mẹ
ơi !
________________________________________
Bài Thơ Xin Lỗi Mẹ
Con mải miết với bao điều được mất
Việc nước, việc nhà, tính toán chi tiêu
Có thời gian tâm sự với người yêu
Nhưng quên mất mẹ cũng cần chia sẻ
Mẹ của con giờ đã không còn trẻ
Dòng thời gian lấy mất tuổi thanh xuân
Con bệnh, mẹ đau, con khỏe, mẹ vui mừng
Con sống quá nhỏ nhen và ích kỉ
Chưa bao giờ có một lần suy nghĩ
Thấu hiểu lòng cha mẹ quý yêu con
Thưở nhỏ ham vui bắt mẹ đợi mỏi mòn
Đi khắp xóm tìm con về ăn tối
Mẹ kính yêu ơi! ngàn lần con xin lỗi
Con hứa không làm mẹ khóc nữa đâu
Cầu nguyện phật trời cho mẹ sống lâu
Con muốn nói một câu: yêu mẹ lắm!
Thời gian ơi! xin hãy trôi thật chậm
Để cho con có mẹ ở trên đời
Mẹ là vầng trăng, là ánh sáng mặt trời
Giang tay đón mỗi lần con vấp ngã
Đời lắm ngọt ngào đan xen cùng dối trá
Con dại khờ chưa hiểu hết đục trong
Mẹ nhìn con, đã cạn tỏ nỗi lòng
Con hạnh phúc sống trong tình thương của mẹ.
cuocsong365day.com - sưu tầm tại thobuon.com
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét