Ngày hôm nay anh đã chẳng
cần em
Anh quay đi quên ngọt ngào đã có
Anh thản nhiên tổn thương em bé nhỏ
Cũng được thôi, tan vỡ có là gì.
Em chẳng cần, ừ anh cứ
đi đi
Lần cuối cùng em vì anh mà khóc
Rồi ngày sau có khó khăn, mệt nhọc
Đừng quay về...em lúc đó đã quên.
Sẽ không buồn và sẽ gắng
vui lên
Chẳng vì ai mà quên yêu mình nữa
Thành phố này tuy ồn ào, bé nhỏ
Nhưng lúc nào cũng có chỗ cho em.
Em chẳng chờ, anh đợi
đó, rồi xem
Sẽ không khóc, không yếu mềm, níu kéo
Mạnh mẽ bước trên đường đời muôn nẻo
Hạnh phúc hơn dẫu có thiếu một người.
Không có anh em vẫn sẽ
mỉm cười.
_______________________________________
ĐÃ BAO ĐÊM EM KHÓC
Thơ : cảm vô
Đã bao đêm ngồi một
mình em khóc
Chẳng biết bao lần nước mắt em rơi
Tự hứa với lòng không nhớ nữa rồi
Nhưng mà sao em còn ngồi nức nở
Cứ mỗi lần em bỗng
nhiên bị nhớ
Là một lần em nức nở trong đêm
Ngồi một mình nơi góc tối cô đơn
Em lại khóc lệ ướt mềm cả gối
Em làm gì ? Đã làm gì
lên tội
Trách ông trời hay đổ lỗi tình yêu
Bởi tại em đã yêu anh quá nhiều
Hay tại bởi đang làm điều sai trái
Người ta nói chỉ khổ
người con gái
Nặng lòng rồi thì rất khó mờ phai
Lòng luôn có hình bóng người con trai
Không lẽ em đang trượt dài như thế
Đã bao đêm em cứ ngồi lặng
lẽ
Mắt dõi nhìn mặc kệ lệ tràn mi
Chẳng thèm quan tâm xung quanh có gì
Chỉ còn đó mối tình si vụn vỡ
Trách bà nguyệt hay là
trách ông tơ
Se duyên chi mối tình ta dang dở
Nếu biết trước mình có duyên không nợ
Thì chẳng nhận lời từ thủa gặp nhau
Đã bao đêm một mình
trong canh thâu
Em chẳng biết khóc bao lâu rồi nữa....
______________________________________
Thơ: ThoaPyo
Em bây giờ thi thoảng vẫn
nhìn anh
Qua một vài tấm hình trên mạng
Kỉ niệm xưa đôi khi còn nhập nhoạng
Dẫu bây giờ, chỉ còn lại trong mơ
Em vẫn là cô bé của
ngày xưa
Vẫn thích cười, thích những điều lãng mạn
Dẫu đời có mưa nhiều hay nắng hạn
Vẫn là em, nguyên vẹn thủa ban đầu...
Còn anh thì nhìn chẳng
khác lắm đâu
Riêng nụ cười đã khác nhiều ngày trước
Có lẽ nào, hạnh phúc anh có được..
...chẳng vui hơn...hạnh phúc những ngày nào?
Anh bây giờ chưa thực sự
vui sao?
Hay thời gian đã làm anh cười khác?
Riêng em biết, em vẫn còn đang lạc
Trong tình yêu....
.... còn lại mỗi riêng mình...!
__________________________________________
HẠNH PHÚC LÀ GÌ???
Thơ: NÀNG THƠ
Lòng đơn lẻ tôi giật
mình tự hỏi
"Hạnh phúc" sao không thể gọi thành tên?
Là khát khao ước duyên phận lâu bền
Hay chua xót ưu phiền và đau khổ
Nhận được gì trước cuộc
tình thua lỗ
Để hàng đêm lệ cứ đổ trong tim
Bao ngày qua hạnh phúc lại im lìm
Ta khắc khoải cứ tìm hoài chẳng thấy
Ôi mộng ước như trùng
dương sóng dậy
"Hạnh phúc ơi"! muốn ôm lấy một lần
Cho bớt buồn khóc tủi với bản thân
Ta sẽ giữ để duyên phần trọn vẹn
Tiếng thổn thức nơi cõi
lòng đắng nghẹn
Hạnh phúc kia sao lỗi hẹn chẳng về.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét