CHÀO THÁNG MƯỜI
Tháng mười về có điều gì em nhỉ
Mà nắng thu rầu rĩ cứ hanh hao
Con đường xưa đầy xác lá xạc xào
Từng viên đá ước ao bàn chân ấy
Có phải chăng mùa thu thì vẫn vậy
Cũng lá vàng cũng bỏng giẫy như xưa
Chỉ không em thời gian cứ như thừa
Anh lặng bước giữa lưa thưa nắng đổ
Vẫn biết rằng tình mình đầy trắc trở
Câu yêu thương dang dở mãi không thành
Nắng cuối thu sao lại cứ mong manh
Hờn dỗi ai mà giăng mành chờ đợi
Hỡi dấu yêu xin em đừng nghĩ ngợi
Chuyện chúng mình dẫu vời vợi cách xa
Trong tim anh em mãi chẳng nhạt nhòa
Thời gian cứ nhở nha vòng quay cũ
Tháng mười về trời thu sao ủ rũ
Anh chờ em ....
Con đường cũ .....
Ngày xưa !
01/10/2015 Hồng Giang.
__________________________________
Tháng mười về ...em nơi
ấy lạnh không
Có hay cười lúc bên người tình mới
Có ấm êm.. khi đêm về gió thổi
Trong vòng tay... ai khác chẳng phải anh
Tháng mười về mây bãng lãng trong xanh
Gió heo may..từng cơn se sắt lạnh
Hương cốm thoang thoảng,cúc vàng hối hả cùng vòng xe lăn bánh
Dẫn mùa về theo những gánh hàng rong
Tháng mười về...cái tiết lạnh vây giăng
Hoa sữa bay...ngào ngạt trên phố nhỏ
Chiều cuối tuần ..ai hay còn ngồi đó
Kết yêu thương...thành áo ấm mùa đông
Tháng mười về...những chiếc lá thu phong
Gượng gùng rơi...trong sớm mai đầy nắng
Tách cà phê...hôm nay sao chợt đắng
Phải thiếu đường.. hay thiếu vị tình yêu
Tháng mười này anh vẫn bước cô liêu
Kiếm tìm ai...đợi chờ ai..ai hiểu...
________________________________________
THÁNG 10 NỖI NHỚ CHÍN ĐAU HƯƠNG
Tháng Mười rồi, phố có
bớt cô đơn?
Thu dùng dằng heo may gầy lạc lối
Đêm nằm nghiêng vuốt ve niềm ngóng đợi
Hoa sữa nồng hương cũ cạn lời yêu
Tháng Mười rồi, ai gửi nhớ cho nhau?
Gọi mưa trắng giăng ướt chiều ảo ảnh
Ý nghĩ cựa mình tựa hình bong bóng
Vỡ chơi vơi câu hát lạnh loang chiều
Tháng Mười rồi, cơm nguội vàng nắng xiêu
Lá rơi kín lối người xa quên bước
Hồ Tây sóng gợn môi mùa nuối tiếc
Thương sâm cầm cánh vỗ biệt chiều hoang
Tháng Mười rồi, đêm có còn là đêm?
Cơn mơ đi qua, vội dậy chong đèn lục từng ngăn ký ức
Con dế trở mình rơi nghiêng tiếng nấc
Bờ cỏ mềm nước mắt ướt như sương…
Tháng Mười rồi, nỗi nhớ chín đau hương
Phố úp mặt vào đèn đường run rẩy
Ai nhớ? Ai quên? Ai qua? Ai lại?
Ai chạy trốn nhau – tìm hoài chẳng thấy?
Mùa thu gầy hắt bóng ngóng tình côi…
____________________________________
THƠ TÌNH THÁNG 10
Tháng 10 mùa này, nơi ấy
đã vào Thu.
Mà nơi đây... nghe lòng buồn man mác.
Miền cỏ xanh, một trời mây bát ngát.
Nhớ lá thu vàng, như trải bước chân đi.
Tháng 10 mùa này, gió
hát như ru.
Nghe tiếng thở của thời gian rất khẽ.
Sao bỗng thấy bước chân mình đơn lẻ.
Ngược đường về, nơi ấy thật xa xăm.
Tháng 10 mùa này, là
cũng đã nhiều năm.
Bước chân ra đi xa quê hương yêu dấu.
Xa nỗi nhớ mong, một thời thơ dại.
Xa những ngọt ngào, ngày ấy đã trôi qua.
Tháng 10 mùa này... ở đất
lạ phương xa.
Thu đã đến... lá rực vàng kỷ niệm.
Đưa ai về một vùng miền trăn trở.
Nhớ nụ cười hiền, ngày ấy tiễn chân đi.
Tháng 10 mùa này...
tháng của chia ly.
Chiếc lá rơi trên bờ vai lướt nhẹ.
Chợt giật mình, thu này sao lặng lẽ.
Để ai buồn... dõi mắt nhớ thu xưa.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét