Có những ngày em sẽ bớt
yêu anh
Chẳng phải tim em để dành cho ai khác
Chỉ giản đơn, em muốn mình mộc mạc
Giữa những ánh đèn,tiếng nhạc,cây xanh....
Có những ngày em sẽ bớt
yêu anh
Chỉ vì em thích trở thành cô gái
Vô tư, hồn nhiên, chẳng hề ái ngại
Như thuở ban đầu trước lúc quen anh.
Có những ngày em sẽ bớt
yêu anh
Đó là khi tim tròng trành xao xuyến
Em bâng quơ, em chẳng thèm trò chuyện
Chỉ muốn mình được bé lại thật nhanh.
Có những ngày em sẽ chẳng
yêu anh
Vì con tim muốn dành một ngày nghỉ
Anh có thương, xin anh đừng ích kỷ
Rồi một ngày em sẽ lại yêu anh.
__________________________________
Em biết với anh em chẳng
phải tình đầu
Cũng chẳng phải mối tình... sau... sau đó
Em chỉ ước một điều nho nhỏ
Suốt đời này... là tình cuối của anh!
Là mối tình anh dành hết
chân thành
Bằng chín chắn sau một thời giông gió
Là bến đỗ sau những ngày sóng trở
Anh trở về... thở nhẹ một bờ vai...
Là mối tình dẫu muộn
nhưng thật dài
Dài... dài mãi... đến ngày ta nhắm mắt
Một mối tình bình yên và bền chặt
Thật lòng mình... em chỉ muốn thế thôi...!
Yêu dấu ơi! Em chỉ mong
suốt đời
Bờ vai anh chỉ dành cho em tựa
Tình thứ mấy đâu còn quan trọng nữa
Khi chúng mình là tình cuối của nhau..!
TG: ThoaPyo
__________________________________
Thôi ta lại thu mình
vào một góc
Nghe bản nhạc không lời thay tiếng khóc trong tim
Cho mưa giăng nghẹn đắng những ưu phiền
Mà năm tháng vẫn triền miên cất giữ ..
Thu đấy ư, hay mùa về
đã cũ
Khi ai đó đoạn đành tìm chọn giữa nắm - buông ..
"Thu cuối" ngân vang tán lá ven đường
Đời vẫn thế, tình muôn chương vẫn thế !
Thôi quay đi, không gì
là không thể
Phận bọt bèo nhỏ bé cũng đành cam
Hướng dương ơi.., ngươi có khóc mộng tàn
Rồi giả tạo giữa ngày sang, vẫy nắng ?
Ta có thơ đau, thu còn
trống vắng
Đời tấp nập ai sốt sắng cho ai
Gửi nét thơ điên thế tiếng thở dài
Cười lạnh lẽo kẻo mùa phai trước gió ...
Thôi ta lại rong ruổi về
đây - đó
Chôn chặt nỗi niềm rồi ghét bỏ chính thân ta
Nút thắt này ai kiên nhẫn mở ra
Hạnh phúc đến, cũng là ... tim vụn vỡ !!!!
__________________________________
Mùa thu ấy khj người
buông tay nắm
Căn gác buồn không thấy sáng ánh đèn đêm
Từ dạo ấy tôi buộc lòng thôi nhớ
Để chuyện mình theo khói thuốc bay đi !!!
__________________________________
Em đừng tin vào những
điều cổ tích
Giữa nhân gian đầy đổi trắng thay đen
Em đừng tin vào những lời không thật
Lời hứa nào đã theo gió bay xa ...
__________________________________
Đôi lúc yếu lòng anh chỉ
nghĩ về em
Những tháng ngày xưa chỉ còn là dĩ vãng
Có chăng là do lòng người lơ đãng
Hạnh phúc không chờ nên theo gió bay đi !!!
Quá khứ kia luôn trực
chờ ẩn hiện
Bởi vì đau nên cảm xúc cũng lạnh dần
Người có thương xin người đừng buông bỏ
Nỗi đau nào cũng cần có thời gian !!!
__________________________________
Anh không cô đơn nhưng
lại đầy cô độc
Giữa hai ta như có cánh cửa vô hình
Không hẳn đóng mà cũng chưa bao giờ mở
Cứ từng ngày ngăn cách hai trái tim đau !!!
__________________________________
Tháng chín về tim thôi
không thồn thức
Nhưng mưa buồn làm giá lạnh con tim
Em nhớ lắm những lần đi bên anh
Và lần này mưa xóa nhòe đôi mắt
Em không còn để tim mình thổn thức
Vì hồn em đã thả theo mưa rồi
__________________________________
Mưa cứ rơi, sao rơi
hoài ko dứt
Có phải chăng trong mưa cũng muộn phiền
Người cũng khóc, mưa chan hoà nước mắt
Mỏi mệt rồi nên cứ thế buông tay !!!
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét