THU HỜN
THƠ: NÀNG THƠ
Thu thổn thức để hồn
đau đến vậy
Khẽ nghe lòng như dậy sóng trùng khơi
Chỉ mình ta đơn lẻ trước nẻo đời
Nơi phố ấy còn đầy vơi tình cũ
Cơn gió lạnh hàng cây sầu
ủ rũ
Cành liễu buồn nghiêng rủ dưới chiều mưa
Khổ đau ơi! sao vẫn chẳng là vừa
Người xa mãi sao còn chưa hết nhớ
Tình đã lỡ trọn đời
không duyên nợ
Lá xa cành rụng vỡ một niềm đau
Lời biệt ly để tâm sự âu sầu
Để dĩ vãng vương một màu kỷ niệm
Thu lại đến cho đất trời
tô điểm
Một sắc vàng lưu luyến trách mùa sang
_____________________________________
ĐÊM THU
Tác giả: THƠ TÌNH - NTL
Đêm khắc khoải ngoài
hiên thu gõ cửa
Em giật mình, một nửa ấy về đâu?
Tiếng thở than mây lặng lẽ âu sầu
Sương khuya lạnh Thấm sâu vào nỗi nhớ
Cây ủ rũ khi thu về
trăn trở
Heo may lùa vụn vỡ lá khắp nơi
Ngước mắt lên thầm khẽ hỏi ông trời
Sao nỡ để lòng chơi vơi đau khổ
Gió vuốt nhẹ mái tóc em
dành dỗ
Chuyện qua rồi thôi đừng khổ vì đâu
Áng thơ đau cứ đượm nét âu sầu
Lệ rơi mãi thương tình đầu ngắn ngủi
Ai hờn trách thu về
mang buồn tủi
Lá lạc mùa cội úa khóc tình côi.
_____________________________________
Trả anh về nơi ấy gió
heo may
Khua xác lá rụng bay chiều hò hẹn
Trả lại anh phút ban đầu bẽn lẽn
Tay ngập ngừng khẽ vén tóc đong đưa
Thu đầu mùa tia nắng
cũng lưa thưa
Chẳng gắt gao để đem phơi kỉ niệm
Vẫn ướt nhòe nên em hoài giấu giếm
Giữ riêng mình ngồi đong đếm yêu thương
Lối hẹn hò hoa sữa vẫn
đưa hương
Em độc bước mà dâng sầu măt đỏ
Con đường xưa mà người đâu còn đó
Chỉ nổi buồn giăng chiếm khoảng trời trong
Thu đang về mang bao nỗi
nhớ mong
Em gói ghém sợ gió lùa qua cửa
Chuông gió ngân xóa tan điều đã hứa
Phai nắng chiều héo rũ mảnh hồn côi.
_____________________________________
GIỌT SẦU TRONG ĐÊM
Đêm nay mưa đổ liên hồi
Buồn ơi ta hỏi đâu rồi niềm vui ?
Một mình... chỉ một mình tôi
Ngồi ôm kỷ niệm để rồi nhớ thương ...
Ướt mi đọng giọt sầu vương
Mưa rơi đọng lại bên đường tình phai
Hởi người còn nhớ tới ai
Để cho ai thức nhớ hoài hôm xưa
Giọt rồi .. giọt nữa .. hết chưa
Yêu rồi .. yêu nữa ... đã vừa niềm đau ?
Giá mà xưa chẳng gặp nhau
Giờ đây đâu phải gửi sầu vào mưa ....
_____________________________________
THÁNG CHÍN
Thơ: Vân Jenny
Không phải lỗi tại
Tháng Chín đâu em
Chỉ là những chông chênh ngang qua rồi buộc chúng mình vào đó
Tháng Chín không hát bài tình ca dang dở
Đừng kể chuyện mình bằng những lời hát dở dang.
Hạ úa, Thu sang - ai lỡ
nhịp cung đàn
Ai lướt ngang tim ai, chợt thấy lòng dậy sóng
Tháng Chín ơi! Giữ ta đi, cho tim không thêm một lần rung động
Để không phải cuốn vào những mải miết nhớ quên.
Là những ngày xa đong nỗi
nhớ đầy thêm
Úp mặt vào những chênh vênh, ta biết mình muốn trao đi yêu thương nhiều như thế
Nhưng sao tâm trí cứ vẩn vơ nghĩ suy về những điều không thể
Muốn được yêu thương, nhưng lại sợ hãi trước thương yêu.
Tháng Chín về ngang con
Phố liêu xiêu
Chở nhớ vào quên, chở mưa vào lòng nắng…
_____________________________________
Mùa đi qua ... để thu
vàng trăn trở
Phố ngậm ngùi phút bỡ ngỡ đầu tiên
Có nỗi buồn vẫn chưa kịp gọi tên
Còn lưu luyến giữa hai miền quên nhớ
Xác lá khô trải mình
trên lối nhỏ
Ai nhặt hờ ... ghép mảnh vỡ tình si
Gặp lại nhau ... sao chẳng nói điều gì ?
Cổ nghẹn đắng ... nghe rèm mi đọng ướt
Chân cố lê ... mà tim
chừng dốc ngược
Bốn mắt sầu ... thoảng điều ước giản đơn
Tận tâm tư ... còn len lén dỗi hờn
Trong im lặng ... dường chập chờn nhịp sóng ...
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét