Em
nhớ anh một chút rồi từ nay sẽ quên mọi thứ
Thơ Kim Ngân
EM gượng cười cho đau đớn
qua đi.
NHỚ thương kia xin khắc ghi vào ký ức.
ANH của hôm qua...cho em nhiều day dứt..
MỘT nữa con tim... như rạn nứt vô tình..
CHÚT sai lầm...em quên
hết chính mình.
RỒI thời gian mối tình ta vụn vỡ.
TỪ 2 người yêu thương như chồng vợ.
NAY đã thành duyên nợ của hôm qua.
SẼ là ai phải gánh những
xót xa.
QUÊN hay nhớ khi đã là kỉ niệm.
MỌI điều xung quanh cũng giường như tắt lịm.
THỨ duy nhất em cần ....giờ xin hãy ngủ yên...
-----------------------------------------------------------
Phút đơn lẻ lặng thầm
em khẽ gọi
Tên một người mà nghe nhói lòng đa
Thơ: Nàng thơ
---------------------------------------------------------
Chẳng thể nào bay đến
được với nhau
Cho dù mình yêu nhau đến mấy
Ở xa anh lúc nào em cũng thấy
Trong lòng mình một khoảng trống mênh mang
Hà Nội mùa này đông
cũng sắp sang
Một mình em bơ vơ nơi phố vắng
Một mình em với nỗi buồn thầm lặng
Gió thổi rất nhiều làm sống mũi cay cay
Đừng đến đông ơi, mình
sẽ lạnh lắm thay
Sẽ lạnh lắm vì anh không bên cạnh
Em thèm một vòng tay xiết mạnh
Một nụ hôn dài bất tận đến hôm sau
Chẳng bao giờ anh về với
em đâu
Không phải bởi ngăn sông cách núi
Không phải bởi tình yêu em tàn lụi
Mà bởi vì em nhỏ bé mong manh
Mà bởi vì bầu trời rất
xanh
Bởi những điều em làm sao hiểu nổi
Dù tim em có thiết tha thầm gọi
Thì bóng hình anh vẫn mãi ở nơi xa
Trái tim em vẫn chẳng
được vỡ òa
Vẫn chẳng được mềm đi trong vòng tay xiết chặt
Vẫn chẳng được dập dồn hôn lên môi, lên mắt
Vẫn chẳng bao giờ được sưởi ấm bởi anh
Bởi vì bầu trời xanh đến
là xanh
Bởi những điều em làm sao hiểu nổi
Làn môi em vẫn cháy hồng thầm gọi.
..môi anh...
(Đoàn Minh Hằng)
---------------------------------------------------------
Bản
Tình Cho Anh
Thơ: Ngọc anh TNA
Con nắng mùa này có nhạt
lắm không anh
Mà nỗi nhớ giấu loanh quanh vẫn đậm màu nỗi nhớ?
Tình yêu đâu phải là thứ để duy trì hơi thở,
Mà sao mất đi rồi… Đến thở cũng khó khăn?
Cơn mưa mùa này đã
ngưng những mỏng manh
Mà kí ức theo tháng năm vẫn xanh màu kí ức?
Niềm đau trong tận cùng tiềm thức
Vẫn hàng đêm trở về… Làm nhức nhối con tim.
Có bao giờ anh chạm bàn
tay lật quá khứ kiếm tìm
Những yêu thương ngọt ngào, những lời anh từng hứa?
Cơn gió chiều qua vô tình không về nữa
Hẹn ước một thời… Anh có nhớ hay quên?
Em vẫn từng ngày nhủ
lòng để kí ức ngủ yên,
Để những êm đềm về với bình minh xóa đêm đen tăm tối.
Những ngã rẽ cuộc đời đẩy chúng mình xa nhau, lạc lối
Nên dẫu quay về… Cũng đâu thể nào chắp nối lại yêu thương.
Nắng đã theo mùa về
hong sợi vấn vương
Mưa cuốn hết những dấu chân trên đoạn đường xa mãi
Những nỗi nhớ, niềm đau dù đã từng tồn tại
Cũng bị mưa làm nhòa, bị nắng chiếu phôi phai.
Thời gian trôi rồi… liệu
ai còn nhớ ai?
---------------------------------------------------------
ĐỀU
GIẢN DỊ
Thơ: NÀNG THƠ
Chợt ao ước một cuộc đời
giản dị
Thật đơn sơ chẳng suy nghĩ ưu phiền
Hết giận hờn trong đau khổ triền miên
Được thỏa thích với nỗi niềm khao khát
Không tiếc nuối bởi ân
tình lầm lạc
Hận trách chi những bạc bẽo vô thường
Nghiệt ngã đời ký ức chẳng vấn vương
Thôi bước ngược con đường yêu lần nữa
Lúc mệt mỏi vai ai làm
chỗ dựa
Suốt cuộc đời là điểm tựa bình an
Chẳng khổ đau thức trắng những canh tàn
Tim thổn thức với muôn vàn chua xót
Đừng than trách phận
duyên mình bèo bọt
Chút hương tình không dịu ngọt như mơ
Một hồn thơ hết khắc khoải đợi chờ
Đời giản dị đơn sơ mà hạnh phúc
Tỉnh giấc mộng với những
điều hư thực
Ước ao lòng day dứt chẳng còn vương.
---------------------------------------------------------
Em
vẫn chân thành
Thơ: Sưu Tầm
Em vẫn thường tìm quên
trong nỗi nhớ
Nhớ lúc nào anh vẫn ở kề bên
Để vơi đi những trống vắng buồn tênh
Em sẽ thấy không còn đây “khoảng cách”.
Em vẫn thường vu vơ
trong kí ức
Lặng lẽ cười rồi lặng lẽ chơi vơi
Anh biết không? Em vẫn gọi “người ơi!”
Những khi cần, khi bàn chân mệt mỏi.
Em vẫn thường bâng quơ
rồi tự hỏi:
“Đã bao lần anh chợt nghĩ về em?
Trên lối đi anh có bước êm đềm?”
Khi không em, chung đường như xưa nữa.
Em vẫn thường nghe mưa
và hát nhỏ
Những dòng nhạc anh đã gửi cho em
Ngọt ngào ấy là những điều đầu tiên
Em gìn giữ, cất trong tim kỉ niệm.
Em vẫn thường, vẫn thường
như thế đó
Bởi vì em… yêu chỉ mỗi mình anh
Trong cuộc sống dần ít lẽ “chân thành”
Nhưng với anh chân thành là… mãi mãi…
Cuocsong365day.com - sưu tầm tại FB/Thơ tình buồn ai tâm trạng thì vào
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét