Thu đã về rồi...Trời mùa thu mang theo những làn gió heo may se
lạnh thu mang theo hương thơm ngào ngạt của mùi hương hoa sữa Hà Nội, mang theo
hương ổi chín thơm lừng phả vào trong gió...Và thu...mang đến tâm hồn ta những
vần thơ tình ngọt ngào, sâu lắng.
VẦN THƠ THÁNG TÁM
Anh viết
tặng em vần thơ tháng tám.
Mà nắng
chiều cháy rám cả hàng me.
Nắng khô
rang như thể những trưa hè.
Thoảng
trong gió thoáng nghe thu xào xạc.
Trời vào
thu nỗi buồn sao man mác.
Lá vàng
rơi xơ xác gót chân em.
Em đi về
trên đường phố thân quen.
Chợt
thoang thoảng đan xen mùi hương cốm.
Chiếc lá
khô giữa chiều thu vàng rộm.
Cũng cong
mình lẫn trộn sắc mùa thu.
Anh
thoáng nghe trong gió thoảng lời ru.
Từ cổ
tích trái mù u chờ đợi.
Tháng tám
về có bao điều nghĩ ngợi.
Bởi tình
mình còn vời vợi cách xa.
Giọt mồ
hôi chảy xuống cũng nhạt nhòa.
Bao mong
ước cho ngày ta gặp mặt.
Anh lại
viết bao vần thơ góp nhặt.
Chiều thu
buồn .....
Xanh ngắt.....
Mấy tầng
không !
20/08/2015
Hồng Giang.
_____________________________________
THU ĐẾN THU ĐI
Đã bao lần
thu đến rồi lại đi
Em vẫn đợi...sao
chia li dài thế
Nhớ
thương anh chẳng biết đâu mà kể
Đông sắp
về vẫn cứ để em mong
Thu đã
sang bao chất chứa trong lòng
Chút heo
may mơ một vòng tay ấm
Nước mắt
rơi hay sương đêm thấm đẫm
Ánh trăng
thề ai ngắm...! cứ buông lơi
Thu lại về
để cho lá vàng rơi
Để cho
lòng cứ chơi vơi...buồn lắm
Để lối về
vắng chân người..xa thẳm
Đến bao
giờ tay được nắm bàn tay
Em giận rồi
mà anh đâu có hay
Cứ mặc em
với những ngày biền biệt
Càng giận
anh càng yêu anh tha thiết
Thương phận
mình chẳng biết nợ gì nhau
Dòng tin
nhắn vẻn vẹn chỉ một câu
Đừng giận
nhé đợi gặp nhau anh nói
Đón xuân
sang én liệng chào năm mới
Anh sẽ về
nhận lỗi để...em yêu !!!
19/08 N H
K
_______________________________________________
HƯƠNG THU
Em đã nghe trong hơi sương lành lạnh,
Mùa thu về trải nắng nhẹ vàng mơ.
Trong nỗi nhớ mênh mang chiều hiu quạnh,
Để giọt buồn rơi rớt xuống thành thơ.
Em đã hay phương trời kia xa thẳm,
Hoa cúc vàng rộ nở mảnh vườn xưa.
Trên lối nhỏ sỏi đá nằm ủ rũ,
Vì còn đâu rộn chân bước đón đưa.
Thu viễn xứ gió chiều hong tóc ngắn,
Nắng hoàng hôn nghiêng ngả bóng đơn côi.
Lá chao đảo lìa cành, thuyền rời bến,
Lời yêu thương vắng lặng, lạnh bờ môi.
Thu vàng úa dâng hương sầu mắt biếc,
Đề hơi men chếnh choáng ngập hồn mơ.
Để nhung nhớ chắt chiu từng kỷ niệm,
Ngày vui qua có trở lại bao giờ…!
________________________________________________
DƯỚI BÓNG HOÀNG HÔN
Em tha
hương làm ta đau đáu nhớ
Chiều tàn
phai trên con phố đầu thu
Chiếc lá
vô tình, chiếc lá vô tư
Rơi
nghiêng ngả làm đau người ở lại.
Ta đứng đợi
bóng chiều về tê tái
Nghe
chông chênh con sóng vỗ mạn thuyền
Gió thu hờn
thủ thỉ bến sầu yêu
Sao chẳng
chở người xa về bến cũ.
Em tha
phương để tình ta ủ rủ
Nhìn
trăng thu mà nhớ mãi cuộc tình
Người xưa
ơi, mỗi khi nào hồi tĩnh
Có một
người vẫn đợi dưới hoàng hôn…
18/8/2015
_________________________________
CÓ LẼ NÀO !
Có lẽ nào
lòng em thấy phân vân.
Để chiều
thu phải tần ngần nhung nhớ.
Có phải
em vẫn còn luôn trăn trở.
Vì tình
ta dang dở bởi cách xa.
Nắng đầu
thu mà sao đã nhạt nhòa.
Bao con
sóng vỡ òa đau bờ cát.
Hay em nhớ
những trưa hè bỏng rát.
Vần thơ
tình ướt át đậm nhớ nhung.
Sao chiều
nay cơn gió cũng lạnh lùng.
Đùa giỡn
sóng vui cùng làn tóc rối.
Hoàng hôn
xuống chìm dần vào đêm tối.
Có lẽ nào
còn bối rối sao em.
Bầu trời
kia đã dần ngả mầu kem.
Trong
lòng em bao khát thèm chờ đợi.
Câu yêu
thương vẫn còn xa vời vợi.
Xin em đừng
nghĩ ngợi kẻo tàn thu.
Sóng rì rầm
vọng lại những lời ru.
Chiều chạng
vạng....
Lá thu
vàng ....
Xào xạc !
18/08/2015
Hồng Giang.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét