Cuối tuần rồi em vẫn thế thôi anh
Vẫn lang thang cà phê chiều thứ bảy
Ngắm dòng người trên phố đùa đang chạy
Cả ngọt ngào của đôi lứa yêu nhau
Em thu vào tầm mắt đã bấy lâu
Chợt đượm buồn nỗi sầu vừa ngang đó
Lời thì thầm của ai gửi trong gió
"Thứ bảy rồi..em có nhớ anh không ?"
Anh thấy chăng...trời tắt nắng vào đông
Nhìn người ta trong vòng tay ấm áp
Chỉ có em, như hạt mưa đi lạc
Hiu hắt buồn, xơ xác nhớ...chông chênh
Em bước đi, tìm chốn nghỉ nhẹ tênh
Để không ai thấy em buồn cô quạnh
Anh đừng nghĩ là em đang trốn tránh
Mà em muốn... yên tĩnh.... để yêu anh.
Thơ tình chiều thứ 7
Cánh gió chiều nồng thơm man mác
Ngõ phố lao xao thứ bẩy... dài
Nhớ những ngày mưa chưa nặng hạt
Thể nào cũng mộng... tóc em bay
Gió có đủ dài về bên ấy
Gửi chút hương mùa thu tới em
Mênh mang ráng đỏ hoàng hôn nhuộm
Hồn sạn chai kia bỗng yếu mềm
Không em, ngỡ mùa sang lủi thủi
Lặng im rồi, đâu nữa mà reo
Lời ru nào cho lòng thêm rối
Buồn lơ ngơ, buồn kín cả chiều
Chỉ tại hoàng lan thơm lối cũ
Những lối phố dành lúc em sang
Làm anh thổn thức mà say mộng
Quên mất mùa yêu đã sớm tàn!
Chiều thứ bảy
Thứ bảy chiều nay..phố vắng tanh
Mình anh như chiếc lá xa cành
Tí tách mưa rơi..chiều thứ bảy
Bơ vơ trên phố chỉ riêng anh..!
Thứ bảy chiều nay..anh nhớ nàng
Chiều buồn một bóng bước lang thang
Xa em..! nhớ quá sao ta nhớ
Cay mắt vì ai lệ đôi hàng..!
Thứ bảy chiều nay..anh vắng em
Quán nhỏ mình anh rượu say mèm
Men đắng..! khô môi..chiều thứ bảy
Gục đầu lẩm bẩm ..."Anh nhớ Em...!"
Thứ bảy chiều nay..nhớ tái tê
Trong cơn say khướt mộng người về
Thì thầm nói nhỏ..."em yêu hỡi"
Hãy nhớ cùng anh..trọn câu thề..!
Thứ bảy chiều nay..mỗi một mình
Còn đâu ngày đó giấc mộng xinh
Nhói lòng..! cố gượng anh tự hỏi
Gặp gỡ làm chi....để chúng minh..!??
NGÀY THỨ BẢY CÔ ĐƠN
( Tác giả: Trương đình phượng)
người ta hẹn hò nhau ngày thứ bảy
ngày cuối tuần ngày đầu của yêu đương
người ta trao nhau những nỗi nhớ niềm thương
nên vội vã mong đến ngày thứ bảy
tôi cô đơn nên khi gần thứ bảy
lại thấy buồn muốn khóc thứ bảy ơi
thứ bảy về hồn tôi ngập mưa rơi
chân mệt mỏi tôi trốn ngày thứ bảy
họ yêu nhau họ hẹn hò thứ bảy
những món quà họ nồng thắm đem trao
họ cầm tay nhau đi giữa dòng người
lòng nở rộ như tết về đốt pháo...
riêng mình tôi đếm từng bước chân mình
đi đi mãi chẳng tận cùng lối hẹn
em ở ở đâu hỡi nàng tiên bé nhỏ
để tôi tìm ngàn thứ bảy... không tên?
Nguồn: Sưu tầm tại xqnb.net
trong các bài thơ trên chỉ có bài cuối cùng là của tôi Trương Đình Phượng còn các bài còn lại không phaỉ xin diễn đàn đính chính lại giùm ạ
Trả lờiXóatrong các bài thơ trên chỉ có bài cuối cùng là của tôi Trương Đình Phượng còn các bài còn lại không phaỉ xin diễn đàn đính chính lại giùm ạ
Trả lờiXóaTheo như yêu cầu của bạn nhé. Mình để tác giả là chỉ bài đó thôi chứ không phải là toàn bộ. Nhưng cũng theo yêu cầu của bạn mình đã sửa lại nhé. Cảm ơn bạn đã ghé thăm
Xóahay
Trả lờiXóa